Chương 267

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 267

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Sau khi xé da ra thì trên người Hoàng hậu nương nương cũng bớt ngứa ngáy, nhưng chỗ ngứa trong quần vẫn không đỡ hơn. Cho dù nàng ta có kẹp chân, lại dùng ngón tay xoa nắn hạt đậu mẫn cảm kia đến đâu thì cũng không thể thỏa mãn được phía dưới đang từ từ chảy nước.
Yến Tuyền nhìn mà không hiểu, lột da là để chữa sẹo mà, sao mọi chuyện lại trở nên như vậy?
Không chờ Yến Tuyền suy nghĩ ra đáp án, bên trong, Hoàng hậu nương nương hỏi ma ma: “Phòng tắm đã được chuẩn bị xong chưa?”
“Bẩm nương nương, đã chuẩn bị xong rồi ạ.”
Thấy các nàng sắp đi ra, Yến Tuyền đi vào phòng tắm trước.
Ngay khi bước vào phòng tắm, Yến Tuyền đã nhận ra bên trong có người, nàng vội vàng nhảy lên trên xà nhà, sau đó nàng thấy một nha hoàn có dáng người cao lớn đi ra chào đón. Nha hoàn đó không thấy người, còn tưởng là mình nghe lầm, đang định rời đi thì lại thấy Hoàng hậu nương nương đẩy cửa bước vào. Vừa nhìn thấy nha hoàn, Hoàng hậu đã giơ tay ghì chặt gáy rồi đặt lên môi hắn ta một nụ hôn thật kêu.
Hoàng hậu nương nương vừa hôn, vừa kéo tuột đai lưng của nha hoàn kia, vội vàng móc cây gậy thịt to lớn khác hẳn người thường của nha hoàn đó ra khỏi bao lớp xiêm y ngổn ngang, rồi vội vàng đút vào cái miệng dưới đói khát của mình.
Bọn họ đột nhiên giao hợp như thế khiến Yến Tuyền tưởng mình nhìn lầm, nàng xoa xoa đôi mắt để xác nhận là mình không nhìn lầm thì mới nhận ra nha hoàn cao to này thật ra là một nam tử. Hóa ra Hoàng hậu nương nương dùng phòng tắm làm kim ốc, ẩn giấu một nha hoàn có cái chày to lớn.
Yến Tuyền không đứng đắn nghĩ, không biết nếu để cho Hoàng thượng nhìn thấy màn này thì sẽ cảm thấy như nào.
Dù nghĩ thế nhưng Yến Tuyền cũng không làm như vậy. Nàng chỉ nhân lúc bọn họ sắp sửa lên đến cao trào mà làm định thân pháp, sau đó nhảy từ trên xà nhà xuống dưới đất.
“Sao ngươi lại ở đây?” Hoàng hậu nương nương sợ hãi, mặt cắt không còn giọt máu.
“Nếu muốn người không biết, trừ phi mình đừng làm. Hoàng hậu nương nương thật có nhã hứng, thi cốt của Hoàng thượng còn chưa lạnh mà người đã bắt đầu tống cựu nghênh tân rồi. Nếu bá quan văn võ biết người ở trước mặt người khác thì khóc lóc, mà sau lưng lại động phòng với kẻ khác, thì người nói xem bọn họ có còn ủng hộ Đại hoàng tử đăng cơ nữa không?”
Vừa nghe nàng nói thế, Hoàng hậu nương nương sốt ruột vô cùng, nàng ta vội vàng giải thích: “Bổn cung không phải thật sự muốn làm như vậy, nhưng mà thật sự là không nhịn nổi…”
“Không nhịn nổi?” Yến Tuyền hỏi lại nàng ta: “Sao lại không nhịn được cơ chứ?”
Quá nóng lòng muốn chứng minh rằng mình vô tội, Hoàng hậu nương nương vội vàng giải thích: “Trước kia bổn cung bị hủy dung mạo, cầu xin vu sư giúp đỡ, vu sư dùng thuật lột da rắn để giúp bổn cung có thể khôi phục vẻ ngoài. Biện pháp này có thể khiến con người có thể lột mấy lớp da trong một năm như rắn, lớp da mới sẽ căng mịn mềm mại như da em bé, có thể làm cho dung nhan vĩnh viễn được duy trì nét đẹp thanh xuân. Nhưng mà rắn là loài có tính dâm, nếu dùng thuật này thì dục vọng dâm ô trong lòng người sẽ bị phóng lớn gấp mấy lần, khiến cho người ta trở nên dâm loạn phóng đãng. Bổn cung vốn nghĩ rằng mình có thể khắc chế được dục vọng của mình, nhưng tới khi tự mình trải nghiệm mới biết, thật sự không ai có thể chịu nổi cơn ngứa râm ran khắp người như vậy, trong đầu toàn là những cảnh tượng mây mưa với nam nhân. Vậy mà khổ nỗi Hoàng thượng lại trầm mê song tu, bổn cung không còn cách nào khác, đành phải tìm một nam nhân có thứ đó to để chữa ngứa.”
Hoàng hậu nương nương vừa nói vừa than thở khóc lóc. Nhưng Yến Tuyền không cảm thấy mủi lòng vì nàng ta, cùng là vu thuật, nhưng ngày đó vu y chữa trị tàn tật cho lão khất cái có thể chuyển dời tàn tật của lão lên người động vật luôn. Hoàng hậu nương nương chỉ là có một vết sẹo trên mặt, nếu muốn chữa khỏi thì chắc chắn không thể chỉ có một biện pháp như thế này.
Yến Tuyền kể lại lớn khái câu chuyện về lão khất cái cho nàng ta, định dựa vào đó mà vạch trần lời nói dối của Hoàng hậu nương nương. Ai ngờ nàng ta còn kinh ngạc hơn, nước mắt cũng không chảy nữa, hỏi Yến Tuyền: “Những điều ngươi nói đều là thật sao? Thật sự còn có thuật pháp khác để xóa vết sẹo, khôi phục dung nhan?”
“Đương nhiên rồi, ta lừa người việc này để làm gì?”
Hoàng hậu nương nương nhận ra có điều gì đó không đúng. Dường như nàng ta đã bị người khác lừa. Yến Tuyền không nhịn được hỏi: “Chẳng lẽ người bị vu sư lừa rồi?”
Lời này của Yến Tuyền vừa dứt thì đồng tử trong đôi mắt của Hoàng hậu nương nương rõ ràng nở to, nàng ta vô ý thức phản bác: “Sao vu sư lại lừa bổn cung được!”
“Hoàng hậu nương nương, lòng người còn cách nhau cái bụng. Chắc hẳn người đã từng nghe đến câu “muốn đánh giá một người thì phải dựa theo những gì họ làm” phải không? Từ những chuyện trước mắt xem ra thì người đã bị vu sư lừa rồi.”
Vu sư nếu thật tâm muốn trợ giúp Hoàng hậu và Đại hoàng tử thì sao lại có thể dùng thuật lột da rắn để giúp Hoàng hậu điều trị vết sẹo, cố tình chôn một cái bẫy cho hai người bọn họ cơ chứ? Vu sư muốn làm vậy để làm gì?
Yến Tuyền nhận ra được điều gì đó, nàng hỏi: “Chắc không phải vu sư chính là người thúc giục các người âm mưu soán vị đâu nhỉ?”
Hoàng hậu nương nương kinh ngạc mà nhìn Yến Tuyền, một lúc sau mới nói: “Hắn ta nói lớn vận của Chí Nhi đã đến, có thể kế vị hay không thì phải làm trong năm nay, nếu bỏ qua lớn vận thì cả đời này không có cơ hội đăng cơ nữa.”
Những lời Hoàng hậu nương nương nói đã chứng minh rằng nàng ta và Đại hoàng tử chỉ là một quân cờ mà không phải là hung phạm chân chính phía sau. Tựa hồ chân tướng phức tạp hơn rất nhiều so với tưởng tượng của Yến Tuyền.
“Vu sư ở chỗ nào? Bình thường các người liên hệ hắn ta như thế nào?”
“Không biết, hắn ta nói chỉ cần đối mặt với dòng nước lưu động, rồi đốt một mồi lửa và gọi tên hắn ta, thì Thủy thần và Hỏa thần sẽ thông báo cho hắn ta biết mà đến đây.”
“Danh hào của hắn ta là gì?”
“Hắn ta là…”
Hoàng hậu nương nương còn chưa nói hết câu, đã đột ngột ngừng lại. Yến Tuyền giật mình, vội vàng ngó qua xem, thì thấy nàng ta khẽ hé miệng, một con rắn đen tuyền chui ra.
Yến Tuyền sợ nhất là rắn, nàng né tránh nó theo bản năng. Tên nam nhân còn đang nằm trên người Hoàng hậu nương nương bị Yến Tuyền làm định thân pháp thì lại không thể tránh né. Hắn ta trơ mắt nhìn con rắn đen đó trườn ra khỏi miệng Hoàng hậu nương nương, rồi bật lên cắn vào chóp mũi một cái.
Đau đớn khiến nam nhân kia không kìm được mà kêu to, tiếng kêu này khiến ma ma đang đứng trực ở bên ngoài cửa chạy vào xem xét. Vừa tiến vào thì bà ta nhìn thấy Yến Tuyền, tưởng rằng hai người Hoàng hậu nương nương đã bị Yến Tuyền công kích, cho nên bất chấp mọi thứ, vội vàng chạy ra ngoài gọi người đến.
Yến Tuyền không còn lời nào để chối cãi. Nàng muốn tên nam nhân kia chứng minh trong sạch cho mình, nhưng mà hắn ta quá sợ hãi, chỉ biết gào thét, hoàn toàn không nghe lọt lời của nàng vào tai. Yến Tuyền cũng không dám giơ tay ra bắt rắn, cho nên nàng đành phải rời đi trước khi bị bắt.
Cái chết của Hoàng hậu nương nương khiến trong cung trở nên ồn ào huyên náo. Việc nàng ta vụng trộm với nam nhân khác cũng không thể bưng bít nổi. Đại hoàng tử có muốn phong tỏa tin tức cũng không thể làm gì, hắn ta nghe nói Yến Tuyền vừa rồi đến đây thì liên tục đổ vấy tội cho Yến Tuyền, nói là do Yến Tuyền làm phép hãm hại. Chỉ là hắn ta thật sự không ngờ rằng, Nhị hoàng tử lại đột nhiên đứng ra nói cho mọi người biết việc hắn ta đã giết chết Tam hoàng tử.
Có lẽ là cái chết của Hoàng hậu nương nương đã đem đến dũng khí cho Nhị hoàng tử.
Tội ác giết đệ đã bị vạch trần, Đại hoàng tử luống cuống, khi thấy không còn cách nào bình ổn tình hình, hắn ta hạ quyết tâm, rút đao bên hông một thị vệ đứng cạnh ra, rồi một đao thọc chết Nhị hoàng tử. Sau đó hắn ta ra lệnh một tiếng, tất cả thị vệ xung quanh đều đồng thời rút đao. Lúc ấy mọi người mới biết rằng thị vệ trong cung đã bị đổi thành người của Đại hoàng tử từ rất lâu rồi.
“Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!” Đại hoàng tử giơ thanh đao còn nhuốm máu, trên người hắn ta cũng dính đầy máu tươi tung tóe, ánh mắt hung ác, nham hiểm, tựa như hung thần ác ma mà trên trời giáng xuống.
Gần như ngay lập tức, có người quỳ xuống, hô to vạn tuế, một người, hai người, ba người… Những kẻ thức thời đều đã quỳ xuống, ngay cả những gián thần bình thường rất cứng đầu cũng đều quỳ xuống.
Yến Tuyền đang âm thầm nhìn tuồng diễn trên sân, trong lòng cảm thấy khó hiểu. Mục đích cuối cùng mà vu sư làm như vậy là gì?
Giết Hoàng thượng, giết Tiêu Cửu Uyên, vu oan hãm hại nàng, trợ giúp Đại hoàng tử đăng cơ, nhưng lại tự tay hủy thanh danh của hắn ta ngay trước đêm đăng cơ, làm cho hắn ta bêu danh có một mẫu thân hoang dâm, giết đệ, bức vua thoái vị.
Yến Tuyền quét mắt nhìn khắp sân, cuối cùng tầm mắt của nàng dừng ở Ô Lan công chúa. Triều đình càng loạn thì nàng ta càng vui sướng phải không? Tân hoàng vừa mới đăng cơ đã bị bêu danh bạo quân. Sau khi đăng cơ, về tình về lý, hắn ta cũng sẽ xử Tống gia để giết gà dọa khỉ. Tống gia mà đổ thì các nhân sĩ trí thức chắc chắn sẽ bo bo giữ mình. Cứ như vậy tiếp thì trung thần khó mà trụ được lâu dài, sau này triều đình chắc chắn sẽ toàn gian thần hoành hành, dân chúng trong thiên hạ sẽ lầm than.

Bình luận

Để lại bình luận