Chương 269

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 269

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Tạ Thu Thủy có một nghi ngờ đã cất giấu trong lòng suốt hai tháng.
Mãi cho đến ngày thứ tư sau khi kết hôn, cô mới lấy hết dũng khí nhắc với Trình Hiểu Lễ.
Nhưng mà mở miệng nói vấn đề này rất xấu hổ, cho nên cô cũng không nói thẳng, khi Trình Hiểu Lễ còn đang cắt trái cây bày ra đĩa, tiếp đãi bố mẹ chồng từ nơi xa đến, cô mới quanh co lòng vòng tìm điểm vào chuyện.
“Có phải gần đây anh có rất nhiều chuyện không, cho nên mới có chút mệt mỏi như thế?”
Giọng nói Trình Hiểu Lễ tràn đầy sự vui vẻ: “Không làm chậm trễ tuần trăng mật đâu.”
Gần đây giọng nói của anh ta luôn vui vẻ, có khác biệt rất lớn với lúc trước.
Tạ Thu Thủy cũng không nhớ rõ anh ta thay đổi từ khi nào, nhìn động tác cắt hoa quả thuần thục của anh ta, làm sao giống một người tinh thần không ổn định sẽ làm ra chuyện xấu chứ.
“Nhưng em cảm thấy gần đây anh không ngủ ngon lắm, cho dù em thức dậy lúc nào đi nữa thì hình như anh cũng thức dậy luôn.”
Trình Hiểu Lễ thờ ơ nói: “Ừm, ở bên cạnh em, anh có hơi không ngủ được.” Anh ta nói xong đặt đĩa hoa quả lên tay cô: “Phụ anh một tay.”
Tạ Thu Thủy mơ mơ màng màng bưng một đĩa hoa quả, đi theo phía sau lưng anh ta ra ngoài, trong lòng quanh quẩn toàn lời nói của anh ta.
Cái gì gọi là ở bên cạnh mình cho nên anh ấy không ngủ được?
Là do mình chiếm mất nửa giường của anh ấy sao?
Trước kia cũng là anh ấy chủ động ngủ chung với mình, bây giờ đã danh chính ngôn thuận, mới vài ngày, ngược lại ghét bỏ mình?
Buổi tối, Tạ Thu Thủy quấn chăn, một nửa cũng không cho anh ta.
“Chờ ba mẹ vài ngày nữa trở về Vancouver thì anh ngủ ở phòng khách đi, miễn cho anh nằm bên cạnh em sẽ không ngủ ngon.”
Trình Hiểu Lễ lúc này mới phát hiện mình nói sai rồi, chọc giận cô vợ nhỏ của mình.
Anh ta đi đến bên giường, lặng lẽ vén một góc chăn lên, đưa tay vào, trực tiếp nắm lấy phần thịt dễ nhột của Tạ Thu Thủy.
Tạ Thu Thủy cười đến nỗi như cành hoa run rẩy: “Ha ha ha… Trình Hiểu Lễ… Ha ha… Anh buông tay…”
Nghe tiếng cười của cô, Trình Hiểu Lễ cũng cười theo: “Đứng lên, có chuyện gì phải nói rõ ràng. Làm gì có chuyện tân hôn còn chưa đến một tuần đã chia phòng ngủ.”
Tạ Thu Thủy ngồi dậy, đối mặt với anh ta: “Hình như anh có chuyện lừa em.”
Trình Hiểu Lễ suy nghĩ một chút: “Anh huyết khí phương cương, em lại đang nằm bên cạnh anh, bất cứ lúc nào cũng có thể đυ.ng phải em, anh có thể ngủ ngon mới là lạ đúng không?”
“Vậy…” Tạ Thu Thủy nháy mắt mấy cái, có chút ngượng ngùng: “Cũng không phải… Cũng không phải là không thể… Có phải sau khi say rượu thì thân thể anh không được tốt lắm phải không?”

Bình luận

Để lại bình luận