Chương 27

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 27

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Hạ Hạ chán ghét sao…?”

“Không có không có.”

Quý Hạ theo bản năng mở miệng.

Cô không thể thấy bộ dáng ủy khuất này của con mèo.

Sau đó chỉ thấy tai con mèo run lên, nghiêng đầu ngước mắt lên.

Đó là – thích nó?

Khóe môi anh khẽ cong lên.

Quý Hạ:…

Tại sao cô cảm thấy cô nói cái gì đều rất kỳ quái thế nào ấy

Nhưng…

“Anh có biết điều đó có nghĩa là gì không? Mèo không giống như con người. ”

Đối với mèo mà nói hôn liếm có thể là thân thiện, nhận là em trai; nhưng đối với người mà nói, điều này cũng không khỏi có chút quá kích thích.

Đặc biệt là trai đẹp có tai mèo tiến lại gần như vậy, muốn hôn với cô, còn không chào hỏi

“Có cái gì không giống.”

Thân thể Vân Bạch tiến lại gần, tay cầm lấy xương cổ tay trắng nõn của Quý Hạ, đáy mắt trong suốt xinh đẹp, không có một chút ham muốn nào.

Mặt lại tiến lên, cánh môi cọ vào lòng môi cô.

“Đó là thích.”

Sau đó lại cọ cọ vào khuôn mặt đang sửng sốt của Quý Hạ.

“Tôi thích Hạ Hạ.”

Đại khái thẳng thắn hơn chính là ——

“Muốn sinh mèo con với Hạ Hạ.”

Tất nhiên, nhưng vẫn còn quá sớm.

Vân Bạch chớp chớp ánh mắt của mình, sau khi nói xong lời này, chậm rãi cúi đầu, trên mặt trắng lạnh hiện lên một tia đỏ ửng, lỗ tai mèo con mơ hồ cũng có thể nhìn ra đỏ bừng, giống như thẹn thùng.

Quý Hạ…

Đầu Quý Hạ nổ tung.

Không, không phải, chỉ cần nói thích là có chút chịu không nổi, còn sinh mèo con á???

‘Mẹ già’ lập tức không tiếp nhận được, anh không phải là một con mèo đơn thuần sao?? Điều đó không ổn một chút nào

Hơn nữa anh là người đùa giỡn lưu manh, phải không? Cô không đỏ mặt, anh đỏ cái gì??

Quý Hạ trong lúc nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào.

Chỉ có thể ngây ngốc nhìn mèo con trước mặt.

“Anh vừa nói… Con mèo con? ”

Đôi mi dài của Vân Bạch che đi nửa đôi mắt mèo màu hổ phách, thay quần áo cô mua, một thân đơn giản quý phái, gật đầu như vậy, dường như còn sợ tâm lý Quý Hạ có gánh nặng gì, đầu ngẩng lên, còn nghiêm túc nói với Quý Hạ.

“Là có thể, yêu quái cùng người.”

Anh không phải là mèo con bình thường, trước tiên anh phải cho Quý Hạ biết điểm này.

“Hạ Hạ thích tôi, tôi mới nói như vậy.”

Tay anh còn kéo Quý Hạ, thân thể lại tới gần một chút, có vẻ nhu thuận vô hại, “Hạ Hạ không cần lo lắng, tôi sẽ không tạo ra phiền phức cho Hạ Hạ, nếu em thật sự không thích, có thể đuổi tôi ra ngoài… Nhưng mà, có thể qua mùa đông rồi đuổi không? Mùa đông bên ngoài thực sự rất lạnh. “

Không biết anh nghĩ như thế nào, tai mèo lại run lên, tựa hồ có chút sợ hãi.

Quý Hạ lại bị anh ta làm cho đáng thương đến mức không thể không lấy tay che mặt lại, dời tầm mắt mới có thể cam đoan mình không có lập tức buông lỏng.

“Tôi chỉ cần một tổ mèo con… Không cần lớn, cơm cũng có thể ăn rất ít, ban ngày tôi cũng có thể ra ngoài làm việc kiếm tiền cơm, đừng đuổi tôi đi được không? Chị. ”

Ai có thể chịu đựng được chứ hả?

Quý Hạ ho nhẹ một tiếng, nghiêm túc đứng đắn, “Không đuổi anh đi, nhưng sau này không thể tùy tiện hôn tôi, tạm thời tôi còn không có ý này. ”

“Cái gì gọi là tùy tiện?”

Vân Bạch đặt ra nghi vấn.

“Chỉ cần không có sự đồng ý của tôi.”

“Ồ, được.”

Anh ngoan ngoãn đồng ý.

Lần sau làm nũng hỏi một câu là tốt rồi, cũng không phiền phức.

“Cũng không được tùy tiện nói những lời như vậy’’

“Ừm, được rồi, Hạ Hạ, tôi sẽ ngoan mà.”

Lời nói cũng không sai biệt lắm, nhìn đối phương đứng trước mặt một bộ dáng rất thành thật ngoan ngoãn, Quý Hạ lập tức cũng không biết nên nói cái gì cho phải, chỉ có thể ho nhẹ một tiếng.

“Được rồi, anh ở bên ngoài xem TV sửa sang lại quần áo, phòng khách sửa sang lại cho rồi cho anh ra đồ đạc của anh còn có chỗ ngủ. Không được kéo tai, không được ủy khuất! ”

Bình luận (0)

Để lại bình luận