Chương 27

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 27

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Vừa nghe cô nói tới chuyện này, Hồng Linh lập tức cảm thấy vô cùng tức giận, cô ấy mở to mắt trừng mẹ của mình, “Còn không phải là bởi vì mẹ mà ra hay sao!”

Ngọc Lan xấu hổ cúi đầu, ngón tay lần lượt vén mớ tóc đang tán loạn bên tai ra sau tai, “Mẹ, vậy mẹ bưng cơm tới đút cho con.”

“Không cần, chờ lát nữa con tự mình thức dậy đi ăn.” Tuy rằng Hồng Linh oán giận Ngọc Lan, nhưng Hồng Linh thật sự không thể ngồi ở trên giường rồi để cho đối phương đút mình ăn được, như vậy quá mức xấu hổ, cô ấy không phải con nít!

Nói thì nói như vậy, cô ấy cũng không biết từ lúc nào mà bản thân có thể tỉnh dậy ăn cơm nữa, không có một cái tế bào nào ở trong cơ thể của cô ấy là không kêu gào chúng đang vô cùng mệt mỏi, đặc biệt là thân dưới vừa rát vừa đau, đến bây giờ cô ấy vẫn còn cảm thấy hoài nghi đêm qua cái cây gậy thịt thô to kia đã làm như thế nào để đâm vào bên trong lỗ nhỏ non nớt của cô ấy.

“Để mẹ xoa bóp giúp con.” Nói xong, tay của Ngọc Lan đã thò vào trong chăn, cô bắt đầu xoa bóp từ bắp chân Hồng Linh, xoa dần lên trên khiến cho cơ bắp đang nhức mỏi của Hồng Linh dễ chịu hơn một chút.

Cũng là vào lúc này Hồng Linh mới phát hiện trong khoảng thời gian mình mê man, Ngọc Lan hẳn là đã giúp mình tắm rửa cơ thể sạch sẽ và xoa bóp đủ kiểu, nếu không thì với mức độ kịch liệt của đêm qua, sáng nay tỉnh dậy cơ thể của cô ấy sẽ không nhẹ nhàng khoan khoái như vậy.

Bàn tay kia xoa bóp một đường dọc lên trên, cũng càng ngày càng đến gần chỗ riêng tư xấu hổ kia, vốn dĩ Ngọc Lan muốn tránh xa chỗ đó nhưng lúc đầu ngón tay giơ lên không cẩn thận đụng phải lỗ nhỏ non nớt của con gái, cô vô cùng xấu hổ, hơn nữa hành động này còn làm cho cô cảm thấy vô cùng kinh hãi, tối hôm qua bản thân đã làm tình quá thô bạo, mãi đến tận bây giờ mà lỗ nhỏ non nớt của Hồng Linh vẫn chưa hoàn toàn khép kín lại.

Khuôn mặt của Hồng Linh cũng đỏ lên, hai người đều im lặng không lên tiếng, giả vờ như không hề có đông tác lơ đãng chạm vào lỗ nhỏ này.

“Mẹ, con cảm thấy dễ chịu hơn một chút rồi, mẹ ra ngoài trước đi, con, mặc quần áo.” Ngọc Lan xoa bóp một hồi, Hồng Linh cảm thấy bản thân hiện tại đã có thể cử động, cô ấy lập tức muốn mặc quần áo rồi đứng dậy ra ngoài ăn.

“Con có thể làm được không? Để mẹ mặc đồ cho con.” Ngọc Lan vẫn không yên lòng, ngày hôm qua sau khi cô tỉnh táo trở lại, nhìn thấy tất cả những gì bản thân đã làm với con gái, ngay cả chính cô cũng cảm thấy kinh hồn bạt vía.

“Ai nha, con cũng không phải đứa nhỏ ba tuổi nữa, được rồi được rồi, mẹ đi ra ngoài đi.”

“Mẹ đã chăm sóc cho con từ nhỏ đến lớn, trên người con có nơi nào là mẹ chưa từng thấy qua đâu, còn thẹn thùng cái gì không biết!”

Bình luận (0)

Để lại bình luận