Chương 27

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 27

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

cô ta, rõ ràng là cô ta tự làm tự chịu không phải sao?
Dựa vào đâu mà phải đau lòng vì cô ta, cô ta không phải loại người nên ở trong bùn sao?
Đường Hân không thể chịu nổi nữa liền nhấc điện thoại gọi cho Đường Đường,
“Cô ra đây đi.”

“Chuyện gì?”

“Tôi có chuyện muốn nói với cô.”

“Đi”
, Đường Đường buông que nướng,
“Tớ đi ra ngoài một chút.”
Đổng Ngọc gật đầu, Đường Đường đi sang tòa nhà, ở sân sau tìm thấy Đường Hân đứng trong bóng mát,
“Chuyện gì?”
Đường Hân hỏi,
“Cô rất đắc ý?”
Đường Đường nhìn thời gian nói,
“Còn chưa”
Đường Hân trợn tròn đôi mắt, cô còn nói
“Còn chưa.”

“Đường Đường, cô còn biết xấu hổ hay không?”
Vành mắt Đường Hân đỏ hết lên,
“Cô đắc ý cái gì, cô đoạt đồ vật của tôi mà cô còn có mặt mũi nói còn chưa.”
Đường Đường cười nhạo nói,
“Tôi lấy của cô cái gì?”
Đường Hân nhìn chằm chằm Đường Đường,
” Từ nhỏ cô cướp cha của tôi đi, cô chỉ là con nuôi, dựa vào cái gì lại cướp của tôi!
Cha đã mất, cô lại chiếm lấy tài sản cha để lại cho tôi, hiện tại là bạn bè của tôi, lúc trước cô còn đoạt cơ hội tham gia của Khinh Dương, cô thế nào lại có thể cùng cậu ấy nói chuyện!”
Đường Đường tắt nụ cười, từ trên cao nhìn xuống, mở miệng từng chữ một,
“Cha nuôi tôi khi cô còn không biết ở nơi nào, chưa nói tới di chúc, cô hỏi lại mẹ cô xem, mẹ cô gả cho Cha như thế nào rồi mới đẻ ra cô, rồi hẵng bàn luận đến tài sản tôi có phần hay không.”
Đường Hân nghe không rõ, theo bản năng nói,
” cố lại nói nhảm cái gì…”

“Còn có”
, Đường Đường không có hứng thú tiếp tục cùng cô cãi cọ, chặn luôn lời cô,
” Cô nói tôi đoạt cơ hội của Khinh Dương, đầu tiên tôi không biết là chỉ còn một vị trí, thứ hai, nếu không phải trước đó cô cho tôi thông tin của tiết mục, nếu cô không kí©ɧ ŧɧí©ɧ tôi đi đăng kí tham gia thì tôi có đi không?

Tôi chỉ là….
” Vừa dứt lời, sắc mặt Đường Hân đột nhiên thay đổi, Đường Đường quay đầu nhìn lại.
Sợ hai người chú ý tới, Phong Khinh Dương cố ý đứng ở phía sau, gương mặt xinh đẹp vô cảm nhìn về phía Đường Hân, ”
Lời nói này, có ý gì…
” Gào thét!
Đường Đường có chút hưng phấn.
Lúc trước cô đã tính toán, nếu Đường Hân còn tiếp tục gây chuyện, cô sẽ tìm cơ hội trực tiếp nói chuyện này cho Phong Khinh Dương.
Chẳng qua nếu nói trực tiếp việc này cho Phong Khinh Dương khá là rắc rối nên cô đang tìm cơ hội.
Kết quả, nhờ nghe lén mà thu hoạch vượt quá mong đợi sao???
Khuôn mặt nhỏ của Đường Hân trắng bệch.

Cậu vừa rồi có ý gì
“, Phong Khinh Dương hỏi.
Đường Hân luống cuống, cô sao có thể nghĩ tới Phong Khinh Dương sẽ đột nhiên xuống đây, trong lúc nhất thời vừa hối vừa hận.
Đều do Đường Đường, vì sao lại đột nhiên nhắc đến chuyện này!
Đường Hân nhìn Phong Khinh Dương, vành mắt lập tức đỏ bừng, vô cùng đáng thương kêu một tiếng, ”
Khinh Dương…
” ”
Đừng gọi tớ
“, Phong Khinh Dương đánh gãy lời cô, ”
Tớ hỏi cậu, vừa rồi lời nói kia là có ý gì?
” Trong lòng Đường Hân run lên sợ hãi.
Tính tình của Phong Khinh Dương một chút cũng không tốt, chỉ có đối với những người thân thiết cô ấy mới cho sắc mặt tốt, còn với những người khác thì vĩnh viễn đều là một bộ tính tình tiểu thư lạnh lùng.
Đây là lần đầu tiên Phong Khinh Dương dùng bộ dáng như vậy để chất vấn cô.
Trong lòng sợ hãi, Đường Hân theo bản năng liền biện giải, ”
Khinh Dương, tớ không có…
” ”
Cô không có cái gì?
“, Đường Đường cất điện thoại, ”
Cô không có nói cho tôi việc tham gia chương trình này, hay là cô không hề xúi giục tôi tham gia?
” Lúc này Đường Hân mới nhớ Đường Đường vẫn chưa đi, lập tức thù hận quay đầu rống với Đường Đường một tiếng, ”
Cô câm miệng.
” Đường Đường vui vẻ, ”
Tôi dựa vào cái gì mà phải câm miệng, trường học là của nhà cô?
” ”
Cô!
“, Đường Hân không thể nào nghĩ ra, mới rời khỏi nhà ba tháng mà thôi tại sao tính tình của Đường Đường lại thay đổi 180 độ như vậy.
Trước kia khi ở nhà cô ta căn bản không dám tranh luận với cô và mẹ.
Đường Hân chỉ cần nhìn thấy Đường Đường thì lý trí sẽ bị ném một nửa.
Sau khi tức muốn hộc máu trừng mắt nhìn Đường Đường cô mới giật mình nhớ tới đây không phải là lúc để cãi nhau với Đường Đường.
Vì thể trong nháy mắt Đường Hân lại khôi phục bộ dáng đáng thương.
Phong Khinh Dương nhìn Đường Hân, sau một lúc mới nặng nề nói, ”
Lúc trước tớ hỏi cậu Đường Đường vì sao lại biết chuyện tuyển chọn, cậu đã nói Đường Đường vì theo dõi cậu mà biết, lại nói bởi vì quan hệ của tớ với cậu tốt nên cố ý đoạt vị trí của tớ.
Cho nên, tất cả những gì cậu nói đều là lừa gạt?
” Ánh mắt Đường Hân run lên, cô không nghĩ tới Khinh Dương lại nói ra trước mặt Đường Đường như vậy, một chút cũng không chừa lại mặt mũi cho cô.
Chuyện này so với tưởng tượng của cô còn muốn nghiêm trọng hơn.
Phong Khinh Dương là thật sự tức giận…
Bởi vì cô ấy từng nói cô ấy ghét nhất là những kẻ nói dối…
Đường Hân rốt cuộc cũng bình tĩnh.
Khinh Dương ghét nhất là bị lừa, vì thế hiện tại nếu tiếp tục lừa dối sẽ khiến Phong Khinh Dương càng thêm tức giận.
Sau khi nghĩ thông suốt, Đường Hân không hề báo trước rơi nước mắt, thút tha thút thít khóc nức nở, ”
Khinh Dương, thật xin lỗi.
” ”
Vì thế đúng là cậu vẫn luôn gạt tớ?
” ”
Tớ không cố ý!
” Đường Hân vội vàng ngẩng đầu muốn khóc lóc giải thích, nhưng lại vì Đường Đường vẫn đứng bên cạnh nên trong lúc nhất thời cảm thấy khó có thể mở miệng, oán giận trừng mắt nhìn Đường Đường, ”
Tôi và Khinh Dương nói chuyện, cô không thể đi lên sao?
” ”
Tôi đi lên để cô tiếp tục tính kế tôi?
” Đường Hân hận không thể nhào lên xé rách miệng Đường Đường, trong lòng nảy sinh ác độc, chờ sau khi giải quyết xong Phong Khinh Dương cô nhất định sẽ không bỏ qua cho Đường Đường.
Hít một hơi vào thật sâu sau đó nắm chặt tay tiếp tục nói với Phong Khinh Dương, ”
Khinh Dương, thật sự xin lỗi, tớ không hề muốn cô ta đoạt vị trí của cậu, tớ chỉ là…
Chỉ là…
Ngày đó cãi nhau với cô ta, nhớ tới mọi người vẫn luôn khen cô ta xinh đẹp, nói cô ta sau này sẽ làm minh tinh, lúc đấy tớ nhất thời tức giận nói lỡ miệng…
” ”
Không đúng, không nói lỡ miệng
“, Đường Hân nói xong lại sợ Đường Đường phá đám, lập tức sửa lời, ”

Là tớ cố ý muốn làm cô ta tức giận, muốn mỉa mai cô ta, cho nên…
” Đường Đường gật đầu, ”
Cho nên lấy Phong Khinh Dương làm mồi nhử?
” Đường Hân:…….
Cô thật sự muốn tìm đường chết sao?
Đường Đường xem náo nhiệt đủ rồi, những gì Đường Hân nên nói cũng đã nói, vì thế vẫy vẫy tay, ”
Được rồi, hai người các cậu chậm rãi nói chuyện, tớ đi lên trước.
” Đường Hân rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra, kết quả không đợi mọi thứ hòa hoãn xuống Phong Khinh Dương cũng xoay người đi lên, ”
Tớ cũng đi lên.
” ”
Khinh Dương!
” Đường Hân lại rơi nước mắt, vội vàng muốn bắt lấy tay áo Phong Khinh Dương, kết quả đám người Đổng Ngọc thấy các cô chậm chạp không lên, vì thế cũng xuống dưới tìm người.
Đường Hân lập tức ngậm chặt miệng, xoay người sang chỗ khác gạt nước mắt.
Đổng Ngọc phát giác mọi người không thích hợp, ”
Đây là làm sao vậy?
“, Đường Đường và Phong Khinh Dương còn tốt nhưng Đường Hân sao lại khóc thành ra như vậy.

Không có việc gì
“, Đường Hân cúi đầu, sợ Đường Đường và Phong Khinh Dương đem chuyện này nói cho những người khác.
Đám người Đổng Ngọc tuy rằng có quan hệ không tệ với cô nhưng thật ra họ vẫn luôn nhìn sắc mặt của Phong Khinh Dương.
Đường Hân chưa từ bỏ ý định lại nhìn Phong Khinh Dương một cái, thấp giọng nói, ”
Khinh Dương…
Tớ đi trước.
” Phong Khinh Dương vẫn luôn không nhìn cô, nước mắt Đường Hân lại rơi xuống, trong lòng vừa vội lại vừa sợ, nhanh chóng lau nước mắt chật vật rời khỏi tòa chung cư.
Đổng Ngọc ở lại liên tiếp hỏi Đường Đường và Phong Khinh Dương sao lại thế này.
Phong Khinh Dương ngậm miệng không nói, Đường Đường không khỏi nhìn cô gái này nhiều thêm một chút.
Một khi đã như vậy, Đường Đường cười cười, trả lời câu hỏi qua loa cho có lệ.
Phong Khinh Dương ở một bên chơi điện thoại, thấy thế kinh ngạc nhìn Đường Đường một cái, trên gương mặt xinh đẹp hiện ra vài phần cân nhắc và do dự.
Một lát sau, Phong Khinh Dương làm bộ vô tình ngồi bên cạnh Đường Đường, lấy điện thoại ra đưa cô, ”
Thêm Wechat đi.
” Đường Đường nhìn bộ dáng chột dạ nhưng vẫn mạnh miệng của Phong Khinh Dương, đột nhiên có chút buồn cười, đến chết vẫn sĩ diện, nhưng rất đáng yêu.
Lấy điện thoại ra quét mã của Phong Khinh Dương, Đổng Ngọc đã sớm thêm Wechat của Đường Đường, bây giờ lại thấy quan hệ giữa Đường Đường và Phong Khinh Dương đã hòa hoãn, tâm tình vô cùng tốt nhìn qua, ”
Chúng ta lập một nhóm phòng ngủ đi.
” Phong Khinh Dương theo bản năng từ chối, ”
Đều có Wechat hết rồi còn lập nhóm làm gì nữa.
” ”
Tớ cảm thấy lập nhóm rất tốt
“, đến Dương Đào ngày thường ít nói cũng lên tiếng, ”
Nói chuyện một với một rất nhàm chán, hơn nữa phòng chúng ta có bốn người mà, về sau có đặt cơm thì cũng thuận tiện.
” ”
Đúng đúng đúng
“, Đổng Ngọc gật đầu, quẹt quẹt hai ba cái liền kéo mọi người vào nhóm.
Đường Đường nhìn tên nhóm — Nhóm trò chuyện trực tuyến của nữ sinh cao trung thanh thuần.

Tên hay
“, Đường Đường đột nhiên muốn cười, cười không dứt miệng.
Đổng Ngọc thấy Đường Đường nể tình như vậy rất vừa lòng, một cánh tay đặt trên vai Đường Đường, mèo khen mèo dài đuôi, ”
Đừng nói giỡn, nói đến đặt tên thì không ai có thể đặt tên tao nhã hơn tớ đâu…
” Vừa nói vừa nhìn điện thoại Đường Đường, dường như nhớ tới gì đó mà hiếu kỳ hỏi, ”
Hình nền của cậu vậy mà không phải Bách Thần?” Vì sao hình nền điện thoại của cô phải là Bách Thần??
Đường Đường ngẩn người sau đó mới từ trong kho ký ức đào ra cái tình tiết Đường Đường điên cuồng theo đuổi Bách Thần.
Là một người theo đuổi thần tượng, hình nền điện thoại

Bình luận (0)

Để lại bình luận