Chương 272

Khanh Cam Văn có thể thấy rõ đôi mắt giá lạnh lẽo trong hốc mắt mà A Hòa vẫn luôn thích giấu đi, đôi mắt lại đỏ lên.
“Vào đi.”
Anh quay đầu muốn đi tới phòng bếp, chợt phía sau truyền tới tiếng động.
Không biết thầy Khanh đã đứng dậy từ bao giờ. Ông ta yên lặng nhìn con thứ, mồm miệng không rõ nói: “A Hòa, con tan học rồi ư? Mau vào đây, ngồi xuống ăn cơm.”
Khanh Hòa vô thức sợ hãi, chỉ đứng yên nhìn ông không nhúc nhích, cũng không nói chuyện.
Thầy Khanh còn nói thêm: “Mau vào đi, đêm nay mẹ con làm rất nhiều sủi cảo, sẽ nấu xong ngay thôi.”
Ông ta đi tới dịu dàng kéo lấy cánh tay A Hòa, dẫn cậu ta ngồi xuống trước bàn, bắt đầu hỏi han gần đây cậu ta học tập có tốt không, ăn uống có đầy đủ không.
Còn nói mẹ cậu ta vẫn luôn than nhớ cậu ta.
Mẹ là người quan trọng nhất trong gia đình dị dạng này.
AHòa lau mắt, cố nén run rẩy nói: “Con khá ổn.”
Trong phòng bếp còn đang vang vọng tiếng máy hút khói dầu, Ôn Diệc Tư đổ cá hầm ớt vào bát lớn.
Khi Khanh Cam Văn bưng món cuối cùng ra đặt lên bàn, nhìn thấy cha đã động đũa, gắp một miếng sủi cảo bỏ vào chén A Hòa.
“Ăn đi, lúc nhỏ con thích ăn món này nhất. Đêm nay mẹ con gói nhiều, con cũng ăn nhiều một chút.”
AHòa gắp nhiều lần vẫn không thể gặp được miếng sủi cảo, tay run rẩy lạ thường.
Cậu ta cúi đầu cắn một miếng, vừa nhai vừa nuốt nước mắt.
“Cảm ơn ba.”
Đã rất nhiều năm Khanh Cam Văn không thấy được hình ảnh hài hòa như vậy.
Anh hít sâu một hơi, cởi tạp dề bước lại vào phòng bếp, lại thấy ánh mắt Ôn Diệc Tư còn đang dừng lại trên chỗ trống trên giá đựng dao.
Khanh Cam Văn duỗi tay đập lên vai Ôn Diệc Tư, “Khổ cực cho em rồi, ra ngoài ăn đi.”
“Thiếu mất một con dao.”
Ôn Diệc Tư lẳng lặng nhìn giá để dao, đột nhiên tim Khanh Cam Văn nhảy lên một cái.
Trong phòng yên tĩnh tới độ chỉ còn tiếng người dẫn chương trình đêm xuân vang vọng.
Khanh Cam Văn tê dại cả người, nhanh chóng xông ra ngoài, phát hiện hình ảnh trước mắt hệt như ác mộng.
Thầy Khanh đã nâng đao chém A Hòa ngã xuống đất!
Anh không nghe thấy chính mình vừa hộ cái gì, đợi sau khi phản ứng lại, bàn đã bị ném đi, trên mặt đất là bát dĩa vỡ vụn, đồ ăn rơi vãi.
Khanh Cam Văn vội nâng A Hòa đã bị chém hôn mê lên.
Kẻ động thủ giết người đã hoàn toàn mất lý trí, bên tai lại là một tiếng dao chém nhanh xuống.
Bả vai Khanh Cam Văn mới vừa bị lưỡi đao xẹt qua, thầy Khanh đã bị Ôn Diệc Tư dùng sức đẩy ra ngoài.

Bình luận

Để lại bình luận