Chương 274

Triệu Thanh đỏ mắt, gượng cười nói
“Dì, dì đừng nói như vậy, cháu có thể nhìn thấy Vân Vân lớn lên tốt như vậy, tɾong lòng đã vô cùng thỏa mãn. Dì, cháu không đi vào quấy rầy nữa, cháu đi trước đây ạ.”
“Hả?” Bà cụ nhất thời không biết nên nói gì “Không tiến vào ngồi một lát sao?”
“Thôi ạ.” Triệu Thanh nói xong thì đi tới cửa.
Bà cụ thấy cô ta nói như vậy, cũng không giữ lại nữa, mà tiễn cô ta tới cửa, mới nói
“Dì trở về sẽ nói chuyện với Vân Vân một lát, đến lúc đó lại bảo con bé gặp cháu, dù sao cháu cũng là mẹ ruột của con bé.”
Tươi cười của Triệu Thanh có mấy phần chua xót “Cảm ơn dì, nếu con bé không muốn gặp cháu, vậy đừng miễn cưỡng.”
Sau khi nói xong, cô ta có chút cô đơn xoay người rời đi.
Bà cụ đứng ở cửa nhìn theo cô ta, sau đó thở dài một hơi.
Năm đó khi Triệu Thanh rời đi, Hạ Vân còn là đứa bé, không hiểu chuyện gì.
Sau này trưởng thành, đối với cô mà nói “mẹ” chỉ là danh từ mà thôi, cô có cha cưng chiều, có bà nội yêu thươռg, cuộc sống vô ưu vô lo, không thiếu tình yêụ
Hiện giờ cô và cha có dây dưa càng sâu hơn, người phụ nữ này lại đột nhiên xuấthiện.
Không cần bà nội giới thiệu nhiều, Hạ Vân nhìn người phụ nữ hai cái là đoán được cô ta là mẹ ruột của mình, bởi vì mình trông quá giống cô ta, ngay cả dáng người cũng vậy.
Người nhiều năm không xuấthiện như vậy, sao đột nhiên trở về?
Khi cô đang suy nghĩ miên man, đứa bé tɾong lòng không vui kêu ê ê a a, sau đó vươn hai tay mũm mĩm kéo áo cô, dáng vẻ vừa nhìn là biết đói bụng muốn bú sữa.
“Mẹ… Mẹ…” Đứa bé mở miệng nói không rõ gọi cô.
Hạ Vân lấy lại tinh thần, vội điều chỉnh tư thế của đứa bé, vén áo lộ ra nhũ thịt trắng nõn.
Sau đó mới nhớ tới nhũ thịt bên này bị cha hút sach, lại vội đổi tư thế, để đứa bé mút nhũ thịt bên kia.
Khi Hạ Minh Viễn tiến vào, thì thấy con gái vừa cho đứa bé bú sữa vừa phát ngốc.
Hắn ngây ngốc hai giây, mới đi tới bên cạn♄ cô ngồi xuống, nhẹ giọng nói “Người vừa rồi là mẹ con.”
Hạ Vân đáp một tiếng, nói “Con biết.”
Hạ Minh Viễn thở dài, vươn tay xoa đầu cô, mới nói “Con đừng có áp lực, muốn nhận thì nhận, không muốn nhận thì coi cô ta như người xa lạ, không ai có thể cưỡng ép con.”
Hạ Vân quay đầu nhìn người đàn ông, do dự mấy giây mới hỏi “Cha thì sao? Cha còn để ý không?”

Bình luận

Để lại bình luận