Chương 279

Khi suy ngẫm về bản thân, tốc độ về nhà trở nên nhanh chóng.
Không mang theo chìa khóa cửa cổng, chỉ có thể ấn chuông để Tạ Thu Thủy mở cửa.
Cô chạy ra, vừa mở cửa vừa nói:
“Bố mẹ đi gấp như vậy, có phải vì chuyện lúc sáng không? Ai nha sao anh không kịp phản ứng chứ, nên để bố mẹ ở lại thêm vài ngày nữa.”
Trình Hiểu Lễ bất đắc dĩ nói:
“Thật sự hai người bọn họ chỉ thích thế giới hai người, từ nhỏ đã không thích quản anh rồi.”
“Đúng rồi, lúc trước đã hẹn qua điện thoại…”
Tạ Thu Thủy vừa mở miệng, Trình Hiểu Lễ lập tức nhạy cảm tiếp thu được chữ hẹn này.
Anh ta ngạc nhiên nói: “Đã hẹn rồi?”
Cô ấy thế mà lại thật sự cảm thấy mình có vấn đề?
Tạ Thu Thủy còn thản nhiên nói: “Đúng vậy, có gì bất tiện sao?” Cô chỉ vào phòng: “Đã… Này…”
Trình Hiểu Lễ ôm chầm hông cô, nhắm ngay đôi môi đang mở miệng của cô ròi lập tức hôn xuống.
Tạ Thu Thủy ngẩn người, lập tức đẩy Trình Hiểu Lễ.
Quả nhiên anh ta vẫn phải dùng thực lực chứng minh một chút, mình rốt cuộc có xảy ra vấn đề hay không.
Trình Hiểu Lễ vừa hôn vừa ôm theo Tạ Thu Thủy đi vào trong, không chút bận tâm lúc này đang là ban ngày, thậm chí bắt đầu cởi nút áo mình.
Suy nghĩ trong đầu, trong chốc lát bắt đầu từ đầu cầu thanh, một đường đi lên, cuối cùng vẫn trực tiếp khởi động ngay trên bàn ăn dưới lầu.
Có chút không thể chờ đợi muốn chứng minh bản thân.
Tạ Thu Thủy bị hôn đến nỗi miệng phát ra tiếng ô ô, hình như có chuyện muốn nói, nhưng chỉ có thể bị chặn lại.
Thẳng cho tới lúc đi đến bên cửa, Trình Hiểu Lễ mới buông Tạ Thu Thủy đã bị hôn thở hổn hển: “Lát nữa làm xong em nói cho anh biết, có muốn hẹn bác sĩ tới nữa hay không.”
“Không phải…” Hai tay Tạ Thu Thủy chống lên Trình Hiểu Lễ: “Là có…”
Trình Hiểu Lễ giữ vững cô, còn khẽ cắn lên đôi môi đỏ mọng của cô, thuận tiện nắm lấy một tay cô, cởi thắt lưng quần của mình ra, đặt tay Tạ Thu Thủy vào trong quần của mình.
Tạ Thu Thủy giãy dụa kịch liệt.
Là kỹ thuật tán tỉnh của mình thụt lùi sao? Cho nên em ấy mới nghi ngờ mình không được, hôn lâu như vậy còn có sức lực giãy dụa.
Đầu lưỡi Trình Hiểu Lễ xâm nhập càng ngày càng sâu, nâng cằm Tạ Thu Thủy lên, quả nhiên chỉ chốc lát sau cô đã bị hôn đến nỗi toàn thân nhũn ra, mặc kệ mình đặt tay cô lên vị trí nào.
Lúc này anh ta mới hài lòng hôn xuống cằm Tạ Thu Thủy, nhanh chóng hôn đến bên tai cô:
“Cảm nhận được chưa? Như thế này cũng cần phải đi khám bệnh sao?”
Vừa nóng vừa cứng.
Tạ Thu Thủy đỏ mặt thở hổn hển nói: “Không phải, là trong nhà… Có… Khách đến thăm.”
Trình Hiểu Lễ dừng lại.
Anh ta quay đầu, nhìn thấy ba người bạn đang ngồi trên ghế sofa.

Bình luận

Để lại bình luận