Chương 28

Đây là lần đầu tiên cô được gần côn ŧᏂịŧ thô to của anh rể, cô không nhịn được mà cảm thán: “Côn ŧᏂịŧ của anh rể vừa thô…vừa to…trông hung dữ quá…giống như mãnh thú hung dữ…nó ở trong tiểu huyệt nhỏ của em…chọc nát tiểu huyệt của em…khiến em sướиɠ đến chết đi sống lại…” Ngón tay thanh tú của cô vuốt ve thân côn ŧᏂịŧ của anh, những ngón tay quấn lấy qυყ đầυ, nơi đó mềm mềm, lúc cô chạm vào thì cứng vô cùng.
“A…Linh Linh…Liếʍ đi…anh không chịu nổi…” Từ sau khi thao cô, anh rể biết cô có ảnh hưởng rất lớn đến anh, nhưng anh không ngờ cô lại tình nguyệt nắm côn ŧᏂịŧ của anh, cảm giác mãnh liệt khiến côn ŧᏂịŧ của anh ở trong tay cô càng ngày càng cứng, anh cảm thấy mình sắp nổ tung.
“Em chưa liếʍ côn ŧᏂịŧ bao giờ, nếu em liếʍ không tốt thì anh rể đừng cười em.” Thủy Linh Linh nhìn côn ŧᏂịŧ lớn hung tợn trước mặt rồi nuốt một ngụm nước bọt, cô lè lưỡi, cẩm thận liếʍ đầu nó một chút, cô vừa liếʍ mà đã lập tức cảm giác được côn ŧᏂịŧ bị cô liếʍ nảy lên một cái, khiến cô sợ tới nối nhanh chóng lùi lại.
“Liếʍ đi, cứ như em ăn kem vậy, liếʍ từ dưới lên trên rồi lấy miệng bọc qυყ đầυ lại, dùng sức liếʍ, dùng sức hút.” Anh rể vươn tay chế trụ cái ót của cô, ấn cô xuống dưới hạ thân, không để cô chạy trốn, cảm giác sướиɠ như vậy, sao anh có thể để cô thoát được.
“Ưʍ…” Anh rể quá độc đoán và mạnh mẽ, hai tay Thủy Linh Linh đỡ lấy thân côn ŧᏂịŧ, đầu lưỡi liếʍ côn ŧᏂịŧ như đang ăn kem, dần dần liếʍ lên trên, lúc cô liếʍ có thể cảm nhận được côn ŧᏂịŧ đang này lên, Thủy Linh Linh cảm thấy rất thần kỳ, hóa ra côn ŧᏂịŧ có thể tự động đậy.
Côn ŧᏂịŧ thô to của anh rể bị Thủy Linh Linh liếʍ láp khiến kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt dâng lên, toàn thân tê rần, da đầu tê dại, thực sự rất sướиɠ.
Chị gái cô trước giờ luôn ghét bỏ côn ŧᏂịŧ anh xấu xí, không chịu giúp anh khẩu giao, đây là lần đầu tiên anh biết cảm giác được phụ nữ liếʍ chỗ đó là như thế nào, anh đè ót cô, thân thể căng xứng, phát ra tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ:” A…Linh Linh giỏi quá…liếʍ tới mức anh rể thoải mái…a…sướиɠ quá…”
“Ưm ưʍ…” Nghe thấy tiếng rêи ɾỉ của anh rể, có vẻ như rất thích, trong lòng Thủy Linh Linh cũng cảm thấy sung sướиɠ, cô liếʍ mạnh hơn, nước bọt trong như pha lê dính đầy côn ŧᏂịŧ, sau khi liếʍ thân côn ŧᏂịŧ một hồi lâu, cô liếʍ tới đầu côn ŧᏂịŧ, mở miệng ăn gần nửa côn ŧᏂịŧ vào trong miệng.
Cảm giác côn ŧᏂịŧ được bao bọc trong cái miệng ấm áp ẩm ướt thực sự quá sung sướиɠ, người anh rể run lên, thiếu chút nữa không nhịn được mà bắn ra, anh nhanh chóng hít sâu một hơi: “Linh Linh giỏi quá…chưa có người phụ nữ nào khiến anh sướиɠ như vậy….a…anh rể yêu em chết mất…”
Biết anh rể được liếʍ rất sung sướиɠ, tiểu huyệt nhỏ của Thủy Linh Linh bắt đầu ngứa ngáy, một vệt nước chảy ra, tiểu huyệt nhỏ vừa được thỏa mãn giờ bắt đầu trống rỗng và khó chịu: “Ưm ưm ưʍ…” Cô vừa liếʍ côn ŧᏂịŧ thô to của anh rể vừa kẹp chặt hai chân, hai chân cọ xát để xoa dịu tiểu huyệt ngứa ngáy, nhưng cách này không dùng được, bên trong càng ngày càng ngứa ngáy.

Bình luận

Để lại bình luận