Chương 28

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 28

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Kỳ Lạc thở hổn hển, vẫn là buông tha cô, bởi vì anh lại chờ không nổi một cái bốn năm nào nữa, cũng không nghĩ sẽ dùng bốn năm tới để cho cô chậm rãi bình ổn sau trận bạo loạn này, anh muốn cho cô hiểu rõ, kỳ thật và cô, sẽ không thể tách ra một lần nào nữa.
Du Linh luống cuống tay chân bò tới trên ghế điều khiển, một bên điều chỉnh chỗ ngồi, một bên duỗi tay sờ sờ dấu răng trên cổ, cắn sâu như vậy còn trầy da, ngày mai cổ khẳng định sẽ tím.
Cô trong lòng buồn bực, nghĩ Kỳ Lạc cũng không phải thuộc giống chó a, như thế nào mà lại đem cô cắn thành như vậy? Cô có nên đi bệnh viện tiêm một mũi vắc xin phòng bệnh chó dại không ta?
Sau đó, Du Linh tâm tư xoay chuyển, lau sạch nước miếng Kỳ Lạc còn lưu lại trên cổ, sau đó nhìn cái tay lái của chiếc xe trị giá hơn trăm vạn.
Ngọa tào cuộc đời cô đã từng sờ qua xe, nhưng cũng chỉ là chiếc xe mà cô tập cùng huấn luyện viên kia thôi, còn chiếc siêu xe hơn trăm vạn này, làm nội tâm cô có chút sợ đến hoảng làm sao bây giờ?
Vì thế, Du Linh quay đầu lại nhìn về phía Kỳ Lạc, anh đang nằm trên ghế phụ, cánh tay đặt ở trên trán.
Du Linh lo lắng anh ngủ rồi, gọi anh một tiếng,
“Anh……”
“Ân?”
“Anh.”
“Có.”
Kỳ Lạc cánh tay như cũ gác ở trên trán, giọng mũi có chút trầm khàn, nhìn dáng vẻ muốn ngủ rồi, Du Linh kêu anh một tiếng, anh đáp một tiếng, nửa ngày, cảm giác được xe còn chưa chạy, Kỳ Lạc liền biết Du Linh đang lo sợ.
“Lái đi, đu.ng đâu thì có anh chịu.”
Du Linh nở nụ cười, liền khởi động xe chạy ra đường, trong miệng liên tục nói
“Anh, em cảm thấy mình như đang nằm mơ, a, đu.ng phải anh chịu… Lời này thật ngầu, người anh đẹp trai ôn nhu lại nhiều tiền của em đã trở lại rồi sao?”
“Em choáng váng sao?”
Trong xe Kỳ Lạc nhịn không được cười, bốn năm qua, lần đầu tiên anh có tâm tình tốt như vậy, đem cái tay gác ở trên trán buông xuống, nghiêng đầu nhìn vành tai Du Linh ngồi ở trên ghế điều khiển, sau đó đột nhiên hỏi
“Ba em hôm nay không trở lại?”
“Em đã gọi điện cho ba, ba nói còn phải ở tỉnh bên mở cuộc họp, chắc mất vài ngày nữa.”
“Vậy cùng anh trở về, ngày mai buổi sáng anh cũng đỡ phải đi đón em.”
Kỳ Lạc an bài luôn hành trình, bằng không Du Linh đưa anh trở về, còn cô thì như thế nào trở về? Không bằng trực tiếp ở Kỳ gia ngủ một đêm.
Dừng một chút, thấy Du Linh không nói chuyện, Kỳ Lạc bổ sung nói
“Phòng của em vẫn còn, anh không cho bọn họ động vào.”
Cô ở Kỳ gia là có một phòng riêng, ở ngay bên cạnh phòng Kỳ Lạc.
Du Linh vẫn không nói chuyện, lái xe hướng Kỳ gia đi, cô trong lòng có chút hoảng, cảm giác có chút sợ khi nhìn thấy người nhà Kỳ Lạc.
Cô có loại tâm tình này kỳ thật rất dễ dàng lý giải, năm đó cô đập nồi dìm thuyền, muốn cùng Kỳ Lạc phân rõ giới hạn, Kỳ gia mỗi người đều tới khuyên cô, nhưng là cô lại có chí khí, nói không cùng Kỳ Lạc xuất ngoại, đánh chết liền cũng không đi.
Sau dì cả cô còn kêu cô ra nước ngoài học lớn học, cô vẫn cự tuyệt đến đặc biệt dứt khoát.
Kết quả đâu? Kết quả không tới hai năm, cô lại hướng chạy tới Kỳ gia, mất mặt không, xấu hổ không?
Nhưng là nhìn đến Kỳ Lạc bên người đã uống đến đầu óc chậm chạp, Du Linh thở dài, vẫn là trầm mặc đem xe hướng vào cổng Kỳ gia.
Chờ xe đi vào cổng lớn biệt thự Kỳ gia, Du Linh dừng xe lại, dì cả Chu Khai Khai cùng bà ngoại Du Linh đều ra tới.
Kỳ Lạc chính mình mở cửa xuống xe, dựa vào cạnh cửa xe, méo mó hô một tiếng,
“Mẹ, bà ngoại”.
Du Linh xuống xe lại đây dìu anh, anh liền ôm Du Linh eo, thoạt nhìn giống như là say rượu đứng không vững, Du Linh trong lòng đặc biệt khinh bỉ, Kỳ gia thật nhiều người biết diễn.
Nhưng Kỳ Lạc chính là muốn ôm cô, Du Linh tránh thoát không được, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn hướng Chu Khai Khai cùng bà ngoại hô một tiếng,
“Dì cả, bà ngoại.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận