Chương 28

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 28

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Màn Kịch Thú Vị
Tô Luyến gần như nín thở. Nàng nép sát vào thân cây, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Đội tuần tra đang ở rất gần, nàng có thể nghe rõ tiếng giày họ đạp lên lá khô.
Và… nàng cũng nghe rõ mồn một những âm thanh chỉ cách mình vài mét.
“A… a… sâu quá… Học trưởng… nhanh… nhanh nữa lên… Em muốn…”
Giọng cô gái không còn chút e dè nào nữa, lả lướt và dâm đãng.
Tiếng va chạm “bạch bạch” ẩm ướt vang lên đều đặn, như một nhịp trống bệnh hoạn gõ thẳng vào màng nhĩ Tô Luyến.
Nhưng tệ hơn cả âm thanh, chính là mùi hương.
Một mùi hương nồng nàn của mồ hôi, của kích thích tố, của thứ tình dục nguyên thủy nhất đang bay lơ lửng trong không khí.
Và cái cơ thể “thịt văn” chết tiệt của Tô Luyến bắt đầu phản ứng.
Nàng cảm thấy một luồng hơi nóng chạy dọc sống lưng. Gò má nàng bỏng rát. Và nơi khó nói nhất… nơi tư mật nhất của nàng… bắt đầu co thắt và rỉ nước.
Chết tiệt! Chết tiệt!
Nàng chỉ nghe thôi mà!
Một cơn ngứa ngáy kỳ lạ, một sự trống rỗng đòi hỏi lan ra từ bụng dưới. Nàng phải cắn chặt môi dưới để không phát ra bất cứ âm thanh nào, hai đùi vô thức kẹp chặt lại, cọ xát vào nhau. Lớp vải lót mỏng manh nhanh chóng bị thấm ướt.
Nàng đang tự làm mình xấu hổ!
“Aaaaa!”
Một tiếng gầm gừ trầm thấp của gã đàn ông, hòa cùng tiếng thét lên đến đỉnh của cô gái.
Rồi mọi thứ đột nhiên im bặt.
Chỉ còn lại tiếng thở dốc nặng nề.
“Mẹ kiếp… Ồn ào quá.” Gã tuần tra gắt. “Chắc không có ai đâu. Đi thôi, sắp hết giờ rồi.”
“Ừ, đi.”
Tiếng bước chân xa dần.
Tô Luyến thở phào nhẹ nhõm, cả người mềm nhũn, tựa vào thân cây. Nàng phải đợi thêm vài phút nữa, đợi cho cặp đôi kia rời đi. Nàng nghe thấy tiếng họ thì thầm mặc lại quần áo.
Cuối cùng, tiếng bước chân của họ cũng đi về hướng ngược lại.
An toàn rồi.
Tô Luyến cố gắng gượng dậy. Nhưng có lẽ vì căng thẳng quá lâu, hoặc vì cơn cao trào “gián tiếp” ban nãy, chân nàng mềm oặt, nhũn như bún.
Nàng loạng choạng… và ngã phịch xuống đất!
Tiếng động không lớn, nhưng đủ để gây chú ý.
Xong rồi!
Tô Luyến chưa kịp định thần, tiếng bước chân của cặp đôi kia đã dừng lại.
“Ai ở đó?” Một giọng nữ chanh chua, có chút hoảng hốt vang lên.
Tiếng bước chân dồn dập quay trở lại.
Một đôi giày da nam màu đen bóng loáng, đắt tiền, dừng lại ngay trước mặt Tô Luyến.
Nàng tuyệt vọng ngẩng đầu lên.
________________

Bình luận

Để lại bình luận