Chương 280

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 280

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Lúc này trên mặt mỗi người có một biểu tình riêng, một người khϊếp sợ, một người hưng phấn, còn có một người giả vờ lấy tay che mặt nhưng ánh mắt lại xuyên qua kẽ hở ngón tay để nhìn trộm.
Nhưng bọn họ chỉ yên lặng ngồi bên cạnh nhìn, không quấy rầy.
Nhìn hai người vừa vào cửa đã hôn, nhìn Trình Hiểu Lễ cởi thắt lưng quần ra, nhìn anh ta vội vàng đặt tay Tạ Thu Thủy lên thứ đó của mình… Bên trong…
Thật là kí©ɧ ŧɧí©ɧ …
Thật là biếи ŧɦái…
Trình Hiểu Lễ cứng đờ, lúc buông tay ra, Tạ Thu Thủy mới lấy tay ra khỏi quần anh ta.
Cô điều chỉnh hô hấp, đỏ mặt nói:
“Đã hẹn mấy người Tiểu Vũ đến nhà chúng ta ăn cơm, anh quên mất rồi sao?”
Trong đầu anh ta đều là câu hẹn bác sĩ kia, làm sao còn có thể nhớ rõ chuyện hôm nay bạn bè đến nhà mới ăn cơm được chứ.
Nào còn nhớ đến lời hẹn từ mấy ngày trước.
May mắn sau khi vào cửa Trình Hiểu Lễ đưa lưng về phía bọn họ.
Sắc mặt anh ta ngưng trọng phải đeo thắt lưng lại một lần nữa.
Tạ Thu Thủy càng ngày càng lo lắng cho sức khỏe của anh ta.
Một trong những người xem náo nhiệt đột nhiên mở miệng:
“A, tôi đột nhiên nhớ ra, lợn nái nhà tôi sắp sinh đứa con thứ hai, tôi phải nhanh chóng về đỡ đẻ!”
Tiểu Vũ mở miệng theo: “Đúng đúng, tôi… Hôm nay có cuộc họp phụ huynh cho đứa trẻ nhà tôi, nhất định phải có bố tham gia, tôi phải vội qua đó mới được.”
Một người còn lại rất bối rối: “Không phải con cậu mới làm tiệc sinh nhật một tuổi sao?”
Tiểu Vũ nghiến răng nghiến lợi: “Lớp phát triển trí tuệ một tuổi, chưa từng nghe qua sao?” Cậu ta kéo người đàn ông bối rối nói: “Đi, tôi đưa anh đi xem cho biết.”
Ba người thức thời phải rời đi, bình thường Trình Hiểu Lễ có quan hệ tốt với bọn họ, bây giờ ngược lại không muốn ở lại làm bóng đèn.
Nhưng Tạ Thu Thủy còn chưa quen biết bọn họ, chờ bọn họ đi rồi, mắt quan tâm nhìn Trình Hiểu Lễ.
Lúc nhìn lướt qua phía dưới của anh ta, Tạ Thu Thủy do dự nói:
“Anh còn… Còn có thể… Có thể…”
Trình Hiểu Lễ nhìn gương mặt lo lắng của cô, ánh mắt càng ngày càng âm trầm.
Một lúc lâu sau, anh ta mới phun ra hai chữ: “Thử xem!”
Anh không cho Tạ Thu Thủy thời gian phản ứng lại, những nụ hôn tiếp tục ùn ùn kéo đến.
……
Ba giờ sau, Tạ Thu Thủy mềm nhũn nằm trên giường, mặc kệ Trình Hiểu Lễ ôm mình, đến mắt cũng không muốn mở ra nữa.
Trong thoáng chốc cô nghe Trình Hiểu Lễ nói bên tai mình:
“Em cảm thấy chồng được không?”
Giọng nói Tạ Thu Thủy yếu ớt khàn khàn: “Được…”
Thật sự rất được.
Trình Hiểu Lễ xoa xoa eo cô: “Sau này còn dám nghi ngờ năng lực của chồng không?”
Tạ Thu Thủy cơ hồ chỉ còn lại âm thanh như không khí: “Không dám…”
=HẾT=

Bình luận

Để lại bình luận