Chương 29

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 29

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Trăng Non Và Tuyết Đào
“Không! Được!”
“Anh muốn nhìn.”
“…”
“Di Di…” Anh dùng giọng điệu đáng thương nhất, cọ cọ mũi vào cổ cô, “Anh nhịn thật sự rất khó chịu…”
Trái tim cô mềm nhũn. Cô dao động thấy rõ.
Chiếu Dã biết cô đã xiêu lòng. Tay anh lần theo mép váy ngủ, từ từ vén lên.
“Không nói gì,” anh thì thầm, “chính là đồng ý.”
Anh vén chiếc váy lên tận cổ. Vừa lúc đó, anh đứng dậy, kéo toang tấm rèm cửa sổ ra.
Ánh trăng lạnh lẽo ùa vào, chiếu rọi lên thân thể cô. “Không được…” Di Di theo bản năng nhắm mắt, vội vàng kéo váy xuống che thân.
“Kéo rèm lại đi…”
“Anh còn chưa nhìn rõ mà.”
Anh giữ chặt mép váy, không cho cô kéo xuống. Hai người giằng co. Chiếu Dã mất kiên nhẫn, “Xoẹt!” Anh dùng sức xé toạc cổ áo cô.
Hai đóa hoa tuyết đào căng mẩy, ngập tràn sức sống hoàn toàn bung nở trước mắt anh.
Da thịt trắng nõn mịn màng, đỉnh nhũ hồng hào, đáng yêu đến động lòng người, như tuyết trắng Thiên Sơn nở ra một đóa hồng mai.
Chiếu Dã nhìn không chớp mắt.
Di Di xấu hổ, vội vàng dùng hai tay che lại. Hành động này vô tình ép hai bầu ngực sát vào nhau, tạo thành một khe rãnh sâu hun hút, quyến rũ chết người. Khung cảnh này càng khiến Chiếu Dã khô nóng.
“Di Di…” Hầu kết anh trượt lên xuống, giọng nói khàn đặc.
Bóng đêm đặc quánh, bầu không khí căng như dây đàn. Di Di không dám nhìn thẳng vào anh, trên người nổi lên một tầng da gà.
Bàn tay cô bị anh gỡ ra. Lồng ngực trống không. Lòng bàn tay nóng rực của anh áp lên, bao bọc lấy một bên mềm mại.
Anh ngạc nhiên. Chúng còn mềm mại và đẫy đà hơn cả tưởng tượng của anh. Anh chậm rãi siết chặt, da thịt mềm mại tràn ra từ kẽ tay.
“Đừng… đừng sờ…” Giọng cô run rẩy.
Anh mặc kệ. Anh xoa nắn chúng, biến chúng thành đủ mọi hình dạng. Hai hạt đậu đỏ nhanh chóng cương cứng, dựng thẳng lên. Anh cố ý dùng ngón tay cái miết qua. “Nhưng nó cứng quá.”
Di Di xấu hổ, che mặt lại. Cảm giác này… xa lạ quá, mãnh liệt quá. Bàn tay anh như có lửa, xoa nắn trên người cô, khi nặng khi nhẹ, vừa như trân trọng, lại vừa như muốn phá hỏng.
Giữa hai chân cô, một dòng nước ấm áp bắt đầu rỉ ra, thấm ướt cả quần lót.
Bàn tay phải của anh đột ngột buông ra. Di Di cảm thấy hụt hẫng, nhưng ngay giây sau, cô hít vào một hơi lạnh. Môi lưỡi nóng bỏng của anh đã thay thế bàn tay.
Anh cúi đầu, ngậm lấy đỉnh ngực cô, mút mát, lưu lại những dấu răng nhàn nhạt. Anh liếm, anh gặm, như đang thưởng thức món bánh kem ngon nhất trần đời. Bàn tay kia cũng không rảnh, vuốt ve bầu ngực còn lại.
Toàn thân Di Di nóng bừng, một cảm giác xa lạ ngứa ngáy dâng lên từ nơi sâu thẳm.
“Chiếu Dã, dừng lại,” cô rên rỉ, “Em… em không thoải mái…”
Chiếu Dã ngẩng đầu. Nhìn vẻ mặt hồng hào, ướt át của cô, anh hiểu ra ngay.
Anh hôn lên môi cô, giọng nói trầm khàn như ma thuật: “Anh sẽ làm em thoải mái.”
Bàn tay anh di chuyển xuống dưới, lướt qua bụng cô, chạm vào vệt nước ẩm ướt trên quần lót.
Di Di run lên bần bật.
Anh kéo miếng vải mỏng manh sang một bên. Nơi bí mật lộ ra. Anh cẩn thận dò xét, tìm thấy hạt đậu nhỏ đang sưng lên, dùng ngón tay ấn nhẹ.
Di Di á khẩu, chỉ có thể thở dốc.
Chiếu Dã chăm chú nhìn sơn cốc sâu thẳm, ẩm ướt của cô, rồi không một chút do dự, anh cúi đầu, áp môi mình vào đó.
Anh liếm, anh mút. Dòng nước ngọt ngào lập tức trào ra, anh nuốt hết. Anh tìm thấy suối nguồn, đôi môi mút lấy cánh hoa, đầu lưỡi chậm rãi tiến vào huyệt nhỏ, ra ra vào vào, trong khi ngón tay vẫn không ngừng xoa nắn âm đế.
Di Di không kìm được, kêu lên một tiếng, hai đùi căng cứng, hơi cong lên.
Cuối cùng, theo nhịp điệu càng lúc càng nhanh của anh, cô như thấy hàng ngàn vì sao nổ tung trước mắt, rồi bắn ra một dòng nước nóng bỏng trên môi anh.

Bình luận (0)

Để lại bình luận