Chương 29

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 29

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Chuyển ngữ: Long Đế Novel
Mí mắt Kiều Khương nặng nề gần như dính chặt, chân tay bủn rủn cực điểm, thậm chí chẳng còn sức lực, ngón tay cũng không nhấc nổi.
Yến Chiêu gọt lê bên cạnh, bổ một miếng nhỏ đưa tới miệng nàng, Kiều Khương há mồm đợi, không biết Yến Chiêu nghĩ gì, lại thu tay về rồi cho luôn miếng lê vào miệng mình.
Kiều Khương: “?”
Con mẹ anh.
Lúc nào tên chó Yến Chiêu cũng có thể khơi dậy cơn giận bên trong Kiều Khương.
Tiếng anh ăn lê rất vang, Kiều Khương nghe không nổi, mắt thoáng cái phát hỏa, trừng mắt nhìn hồi lâu mới bảo: “Anh là chó à?”
Giọng vì khàn nên chẳng có khí thế gì.
Yến Chiêu quay đầu dí sát vào nàng, chỉ vào dấu răng rướm máu trên cổ mình, xương mày trũng xuống, giọng khàn khàn: “Tôi thấy cô giống hơn đấy.”
Tóc Kiều Khương ướt đẫm, nóng đến mức thở không ra hơi, oxy trong không khí rất loãng, nàng mở miệng mắng: “Tên chó má.”
Yến Chiêu đúng là chó, nuốt cả quả lê vào bụng, không chia cho Kiều Khương lấy nửa miếng.
Ăn lê xong, anh giặt sạch khăn lau tay rồi lại ngồi xổm xuống đất, rót cho mình một cốc nước to, đứng dậy ngửa mặt dốc vào họng.
Kiều Khương nóng cực kỳ, cổ đẫm mồ hôi, nằm lì trên giường không cựa nổi người, chỉ mở to mắt nhìn Yến Chiêu chằm chằm, dùng giọng ra lệnh: “Nước.”
Nhà kho nhỏ đóng kín, không có cửa sổ, lúc đóng lại, xung quanh tối đen, ngoại trừ một bóng đèn màu vàng chiếu trên đầu. Yến Chiêu cao to lực lưỡng đứng đó, anh không mặc quần áo, cơ ngực to, cơ bụng rõ ràng, cơ bắp chỗ xương sườn lên xuống theo chuyển động của anh.
Dương vật giữa hai chân mềm mềm rủ xuống, lông mu dày rậm, hai chân đầy lông to khỏe vạm vỡ, nhìn từ góc tối chỗ nàng có thể thấy rõ đường cong cơ bắp từ đùi đến bắp chân.
Nơi này của Yến Chiêu chỉ có một cái cốc, anh uống nước xong lại rót thêm một cốc to đưa cho nàng.
Nàng không đưa tay, chỉ cứ vậy nhìn anh.
Yến Chiêu đặt cốc xuống, đi tới bên giường, một tay ôm eo nàng kéo vào lòng, tay kia cầm bình nước lọc dưới gầm bàn lên, sau đó đổ nước lên người Kiều Khương.
Ở nhiệt độ cao, nước lọc không quá lạnh, mang lại cảm giác sảng khoái dễ chịu, Kiều Khương được dội rửa như đang tắm dưới vòi sen. Nàng ngửa mặt uống nước, khuôn miệng đỏ nhuận há mở, lộ ra đầu lưỡi hồng hào, liên tục nuốt vào.
Cơ thể trắng nõn đầy vết hôn và dấu tay đỏ au, hai bầu ngực non mịn còn hằn dấu răng của người đàn ông, núm vú bị dòng nước trút xuống làm cứng lên, vừa run vừa đỏ. Đôi mắt Yến Chiêu tối sầm, ném bình nước trong tay đi, cúi đầu ngậm núm vú đang run rẩy vào miệng rồi mút thật kêu, một tay ôm eo, một tay bóp mông.
“Anh là thú à?” Kiều Khương không ngờ anh lại cứng, đã bắn nhiều thế mà vẫn hứng khởi cho được, chứng tỏ mấy năm qua nhịn nhiều tới mức nào.
Lần trước trên xe chỉ có ba cái áo mưa, chẳng trách anh làm ba lần rồi thôi, hoàn toàn là do số lượng áo mưa quá ít, ảnh hưởng đến hiệu suất.
“Đó không phải lý do cô đến tìm tôi à?” Yến Chiêu nhìn nàng, bế nàng trở lại giường, năm ngón tay thô ráp xoa nắn bầu ngực trắng mềm của nàng, đầu ngón tay vân vê núm vú cưng cứng, dương vật cương to đỉnh vào miệng bím.
Anh cố tình dùng lời nói cho nàng một vố, sao Kiều Khương dễ dàng chịu yên, nàng thở hổn hển, rành rành nằm đó nhưng ánh mắt nhìn người vẫn cứ ngạo nghễ: “Anh hứng khởi thế là vì nghĩ tới năm xưa à?”
Yến Chiêu nhìn chằm chằm vào mắt nàng, lấy cho mình một áo mưa mới đeo vào, không màn dạo đầu, cầm dương vật cắm thẳng vào lỗ bím của nàng.
“Mẹ kiếp…” Kiều Khương cong eo, toàn thân căng chặt.
Ngay khi Yến Chiêu cắm vào đã đụ nàng vừa ác vừa mạnh, đến nỗi giường lò xo như sắp bật tung. Kiều Khương bị khoái cảm tập kích, linh hồn như bị nghiền nát, hai tay nàng nắm tay của người đàn ông, ngẩng cổ thật cao, họng phát ra tiếng kêu nghèn nghẹt.

Bình luận (0)

Để lại bình luận