Chương 294

Từ Gia cảm thấy cha hơi khoa trương, nhưng cũng ngoan ngoãn giúp đỡ chuẩn bị.
Dì giúp việc nghỉ, tɾong nhà chỉ có ba người, bữa cơm đoàn viên chỉ có thể là hai cha con tự mình làm.
Đôi mắt của bà nội không nhìn thấy, lại không có người ngoài ở đây, hai cha con dán sát bên nhau, bầu không khí luôn vô cùng ái muội.
Trong phòng ßếp, Từ Gia vốn đang chuyên tâm hái rau, nhưng Từ Dịch Thu đi ra ngoài một lát, khi trở về trên tay có thêm một cái tạp dề, cùng cha nấu ăn khuya, cuối cùng bị ấn trước bệ thao đến ͼhân mềm.
Lúc này người đàn ông rút ra, Từ Gia không nhịn được đỏ mặt.
“Đừng quậy.” Cô không muốn.
Từ Dịch Thu ôm cô, niết cằm cô hôn một lát, đợi hôn cô đến choáng váng, mới ra tay cởi quần áo trên người cô, lại giúp cô mặc tạp dề vào.
Trong nhà có hệ thống sưởi nên cởi sach cũng không lạnh, nhưng vốn vô cùng đứng đắn chuẩn bị bữa cơm tất niên, cô lại mặc thành như thế, bầu không khí lập tức trở nên không đứng đắn.
Rõ ràng vẫn đang hái rau, nhưng hái một lát, tao bức ở ͼhân tâm cô vừa ướt vừa ngứa, chảy ra rấtnhiều nước vô cùng khó chịụ
“Tiểu tao hóa, có phải ướt hay không? Mông vểnh cao một chút để cha xem.” Từ Dịch Thu ở phía sau vỗ mông thịt của cô, ý bảo cô mở ͼhân ra vểnh mông lên.
Cơ thể Từ Gia đều tê dại, ngoan ngoãn vểnh mông lên cho cha có thể thấy tao bức cô từ phía saụ
Giây tiếp the0, cô lập tức cảm thấy có thứ gì đó lạnh lẽo, cứng rắn cắm vào nhục huyệt của cô.
“A… Thật lạnh.”
Từ Gia hừ ra tiếng, vội quay đầu nhìn “Là gì vậy ạ?”
Người đàn ông cười khẽ nói “Là nửa quả dưa chuột.”
“A… Đáng ghét ”
“Không được lấy ra, để nó cắm ở bên tɾong, đợi lát nữa ăn cơm tất niên xong, lại làm trái cây sau khi ăn cho cha.”
Từ Gia “…”
Từ Gia cho rằng lát nữa cha sẽ tới thao cô, kết quả không có.
Cô vẫn luôn mặc tạp dề hầu gái này, mãi đến khi ăn cơm tất niên xong, cha mới ôm cô về phòng, mở hai ͼhân cô ra vùi đầu vào, vừa liếm bức cô vừa ăn nửa quả dưa chuột bị tao huyệt làm nóng.
Tết năm nay bắn pháo hoa đặc biệt nhiều, cũng đặc biệt lộng lẫy, trên đất trống ở bờ sông, rấtnhiều người đang bắn.
Cửa sổ sát đất ở phòng Từ Gia, là vị trí xem tốt nhất.
Khi cô bị cha ấn quỳ trên ghế sô pha nhỏ cắm từ phía sau vào, cơ thể bị đâm cho không ngừng đong đưa, trên bầu trời tối tăm đột nhiên nở rộ từng đóa pháo hoa màu sắc rực rỡ.
Đồng tử của Từ Gia co rụt lại, ngơ ngác nhìn đóa pháo hoa, cơ thể run rẩy, tao huyệt kẹp chặt côn thịt của cha, chỉ tɾong nháy mắt xông lên cao trào.
“Thật đẹp…”
Giây tiếp the0, pháo hoa liên tục nổ tung ra, chỉ tɾong nháy mắt chiếu sáng cả bầu trời đêm.
Từ Dịch Thu dán sát vào lưng con gái, bóp lấy e0 cô thao mãnh liệt, ngay sau đó bắn hết nùng tinh nóng bỏng vào tɾong cơ thể cô.
Trong lúc thở dốc, hắn nắm lấy cằm con gái để cô quay đầu hôn môi với hắn, vừa hôn vừa nói
“Cha yêu con cục cưng, chúc mừng năm mới.”
“Chúc mừng năm mới, cha, con cũng yêu cha.”
Vẫn luôn vẫn luôn yêu cha…
Hoàn chính văn

Bình luận

Để lại bình luận