Chương 295

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 295

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Lôi kiếp này có gì đó không đúng
Bên ngoài lôi kiếp, ánh mắt của Hòa Kiếm lóe lên.
“Đến cuối cùng, Hi Nhi mới giải phóng ràng buộc của bản thân.”
Lý Vân Tranh nhìn Hòa Kiếm một cái, không nói gì.
Bình thường nhìn Nam Hi có vẻ tiêu dao, ngoài nhiệm vụ ra, còn lại hành động đều là tùy hứng mà làm, rất biết cách tự tìm niềm vui, nhưng thực tế Nam Hi sống trên đời nhiều năm như vậy mà lại chưa bao giờ thật sự thảnh thơi.
Chỉ đến khi nói ra câu đó, nàng mới bộc lộ khao khát thật sự trong lòng mình.
Nếu có thể làm lại một kiếp, nàng vẫn muốn ở lại Thiên Vân Kiếm Tông.
Có lẽ đây cũng là lần đầu tiên nàng đối diện với khát vọng của mình.
Hiện trường dần trở nên im ắng, không chỉ vì đang xem Nam Hi độ kiếp mà thật ra còn vì chẳng có gì để nói.
Khi đạo lôi kiếp đầu tiên giáng xuống, tất cả mọi người đều ngạc nhiên, vì từ lúc xuất hiện, lôi kiếp này đã hoàn toàn khác với lôi kiếp Nguyên Anh kỳ thông thường, phát ra ánh sáng tím đen đáng sợ, chỉ riêng đạo đầu tiên đã như muốn lấy mạng người ta.
Tất cả mọi người lúc này đều có vẻ mặt khác thường.
Nhưng sự khác thường này là vì mọi người đều biết lôi kiếp như vậy lớn diện cho điều gì.
Đại diện cho một tử kiếp.
Lôi kiếp như vậy đã định sẵn người độ kiếp phải cửu tử nhất sinh.
Không giống như tu sĩ bình thường độ kiếp, chỉ cần các mặt đều đạt tiêu chuẩn tối thiểu của cảnh giới này là tu sĩ bình thường đã có thể an toàn vượt qua kiếp này. Dù sao Nguyên Anh kỳ cũng không phải là cảnh giới khó đạt tới.
Nhưng lôi kiếp của Nam Hi lại khác.
Dù nàng là người xuất sắc trong cảnh giới này nhưng dưới lôi kiếp này thì vẫn cửu tử nhất sinh.
Nếu yếu một chút sẽ bị sét đánh thành tro.
Có người nhìn về phía Hòa Kiếm.
“Trở thành tro cũng tốt hơn là bị vạn tiễn xuyên tâm.”
Lời của người này mang chút châm biếm, nhưng Hòa Kiếm và những người khác của Thiên Vân Kiếm Tông đều không để ý đến hắn.
Hiện trường lại chìm vào im lặng, chỉ còn tiếng gió rít và tia chớp lóe sáng.
Nam Hi bị một tia sét đánh cho hai mắt hoa lên, hơi kinh ngạc.
Lần trước lôi kiếp Kim Đan cũng chỉ khiến nàng chịu chút đau đớn da thịt, sao chỉ chênh một cảnh giới mà lôi kiếp lại tăng uy lực gấp nhiều lần thế này? Thậm chí tia sét này còn khiến nàng cảm thấy đau đớn tận linh hồn.
Nhưng có lẽ vì tự tin mù quáng vào bản thân nên Nam Hi chỉ chỉnh lại thái độ, nghiêm túc đối mặt với lôi kiếp, không nghĩ đến việc mình có thể vượt qua hay không.
Nếu một lôi kiếp Nguyên Anh mà còn không qua nổi thì cũng coi như phí công tu luyện cả trăm năm của nàng.
Mang theo niềm tin như vậy, Nam Hi đã chịu đựng thêm bảy tia sét.
Khi phun ra một búng máu, nàng không dám tin ngước nhìn trời, hoài nghi cuộc đời. Là do hiện thực khác với tưởng tượng của nàng hay là nàng thật sự yếu đến mức có thể dễ dàng bị lôi kiếp Nguyên Anh lấy mạng.
Người của Thiên Vân Kiếm Tông đang nghiêm túc nhìn Nam Hi độ kiếp thì liền nghe được tiếng lòng nghi hoặc của nàng.
[Không phải chứ? Ta yếu thế sao? Lôi kiếp Nguyên Anh này cũng có thể đánh bại ta?]
Lại một đạo lôi kiếp nữa đang được tích tụ, không hề báo trước mà giáng xuống đầu Nam Hi. Nàng giật mình, không chỉ trong lòng mà ngoài miệng cũng buột ra một câu chửi thề.
“Chết tiệt!”
Câu chửi đầy sức sống truyền vào tai mọi người, sau đó cả người nàng liền bị tia chớp bao phủ.
Mọi người nhìn nhau, cuối cùng vẫn có người lên tiếng: “Trông Nam Hi bây giờ vẫn khá có sức sống.”
“Ha ha ha ha… thật vậy.”
Chỉ có Hòa Kiếm là không nhịn được mà nở nụ cười kiêu ngạo: “Từ nhỏ Hi Nhi đã rất có sức sống.”
Nam Hi đầy sức sống cắn răng chịu đựng thêm một đạo lôi kiếp, cảm giác lục phủ ngũ tạng đều bị điện xẹt qua, đau đớn không chịu nổi, chân cũng mềm nhũn.
Nhưng đau đớn một lúc, nàng lại cẩn thận cảm nhận.
[… Còn không bằng hình phạt của hệ thống.]
Ánh mắt người Thiên Vân Kiếm Tông lập tức trở nên phức tạp, nhưng chẳng mấy chốc, Nam Hi lại nhăn nhó, thậm chí còn nhảy lên vài lần: “Không được, vẫn đau quá!”
Linh lực của nàng vô thức cuộn trào, từ từ chữa lành vết thương do lôi kiếp gây ra, nhưng không kịp, tác động còn sót lại của lôi kiếp vẫn chưa tan, đang tàn phá cơ thể Nam Hi một cách vô tội vạ.
Nam Hi nhanh chóng dừng động tác như khỉ của mình, không nhịn được ngẩng đầu nhìn, cuối cùng nhận ra có điều gì đó không ổn.
Lôi kiếp này có gì đó không đúng.
Trong thế giới này, tu luyện không phải là nghịch thiên mà là thuận theo thiên đạo, nên mục đích của lôi kiếp không phải là để giết mà là để tôi luyện. Nhưng nếu thử thách này cũng không qua nổi thì chết cũng là đáng.
Dù vậy thì lôi kiếp Nguyên Anh kỳ cũng không nên có uy lực như thế này.
Mỗi đạo lôi kiếp đều mãnh liệt hơn bất kỳ lôi kiếp nào Nam Hi từng thấy, gần như không cho người ta thời gian phản ứng. Cứ tiếp tục với tốc độ này, e rằng chưa đến hai ngày là đã có thể vượt qua lôi kiếp Nguyên Anh của Nam Hi.

Bình luận

Để lại bình luận