Chương 3

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 3

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Xuân Vũ muốn hét lên, muốn kêu cứu, nhưng tiếng kêu vừa đến cổ họng đã bị chặn đứng. Một đôi môi nóng bỏng, thô bạo ập xuống, bịt chặt miệng cô.
Hơi thở nồng nặc mùi rượu xộc thẳng vào khoang miệng, khiến Xuân Vũ choáng váng. Cái lưỡi của người đàn ông như một con rắn linh hoạt, mạnh mẽ cạy mở hàm răng cô, xông vào khuấy đảo, quấn lấy lưỡi cô mà mút mát, dây dưa. Nó không phải là một nụ hôn dịu dàng của tình yêu, mà là sự chiếm đoạt, sự xâm lăng đầy dục vọng của con thú đang đói khát.
“Ưm… ưm…” Xuân Vũ rên rỉ trong cổ họng, cảm thấy như linh hồn mình đang bị hút cạn. Mùi đàn ông, mùi rượu, mùi mồ hôi hòa quyện vào nhau, bao trùm lấy cô, khiến cô nghẹt thở.
Phía dưới, bàn tay của Lý Thước vẫn không ngừng hoạt động. Ngón tay thô ráp của anh ta thọc sâu vào trong lối nhỏ chật hẹp, thô bạo ra vào, nong rộng nơi tư mật vốn chưa từng có ai chạm tới. Những nếp gấp non nớt bị cọ xát mạnh bạo, đau rát nhưng cũng bắt đầu nhen nhóm một cảm giác kỳ lạ, tê dại. Ngón tay cái của anh ta thì day day, niết mạnh vào viên ngọc nhỏ phía trên, khiến toàn thân Xuân Vũ run rẩy từng cơn.
“Buông… buông ra…” Xuân Vũ cố gắng giãy giụa, tay chân quẫy đạp loạn xạ, nhưng sức lực của cô so với người đàn ông luyện võ, tập gym quanh năm như Lý Thước chỉ như châu chấu đá xe.
Anh ta dùng một tay chế ngự cả hai tay cô, đè chặt lên đỉnh đầu. Tay kia vẫn miệt mài trêu đùa nơi nhạy cảm ướt át. Cơ thể nặng nề của anh ta đè nghiến lên người cô, bộ ngực mềm mại bị ép đến biến dạng dưới lồng ngực rắn chắc như tường đồng vách sắt.
Không biết qua bao lâu, khi Xuân Vũ tưởng chừng như sắp ngất đi vì thiếu dưỡng khí, Lý Thước mới chịu buông tha đôi môi sưng đỏ của cô. Anh ta vùi đầu vào hõm cổ cô, thở dốc ồ ồ, hơi nóng phả vào da thịt khiến cô nổi da gà.
“Em yêu… Sao hôm nay ướt chậm thế… Hư hỏng quá…” Anh ta lầm bầm, giọng nói khàn đặc dục vọng.
Xuân Vũ thở hổn hển, lồng ngực phập phồng kịch liệt, cố gắng lấy lại chút tỉnh táo để cầu xin: “Anh… anh nhầm rồi… Tôi không phải… Á!”
Lời chưa dứt, cô đã cảm nhận được hai chân mình bị tách rộng ra một cách thô bạo. Một vật gì đó nóng hổi, cứng ngắc như dùi cui sắt, đang cọ xát ngay cửa mình, đe dọa xâm nhập.
Là cái gì? Xuân Vũ hoảng loạn tột độ. Dù chưa từng trải qua, nhưng bản năng phụ nữ mách bảo cô biết đó là thứ gì. Thứ vũ khí khổng lồ mà cô từng nhìn thấy trong nhà vệ sinh, giờ đang kề cận ngay nơi yếu mềm nhất của cô.
“Đừng… Không được vào… Đau lắm…” Xuân Vũ khóc nấc lên, nước mắt giàn giụa.
Nhưng Lý Thước dường như không nghe thấy, hoặc không quan tâm. Men say và dục vọng đã làm lu mờ lý trí của anh ta. Anh ta ấn mạnh hông xuống.
“Phụt!”
“A a a!!!” Xuân Vũ hét lên một tiếng xé lòng. Cảm giác như cơ thể bị xé làm đôi. Vật cứng kia như một mũi khoan khổng lồ, không chút thương tiếc phá vỡ lớp màng mỏng manh, đâm toạc vào lối đi chật hẹp, khô khốc.
Đau! Đau đến thấu tận tâm can.
“Chặt… Chặt quá…” Lý Thước gầm gừ, mồ hôi trên trán túa ra như tắm. Bên trong cô gái này quá khít, siết chặt lấy “cậu nhỏ” của anh ta như muốn nuốt chửng, khiến anh ta vừa đau vừa sướng đến điên dại.
“Đau quá… Cứu mạng… Buông tôi ra…” Xuân Vũ vùng vẫy trong tuyệt vọng, móng tay cào cấu vào lưng, vào vai người đàn ông, để lại những vệt xước dài rớm máu. Nhưng sự phản kháng yếu ớt ấy chỉ như gãi ngứa, thậm chí càng kích thích thú tính trong người anh ta.
Lý Thước vẫn thờ ơ, siết chặt eo nhỏ của Xuân Vũ, cố định hông cô, rồi dùng sức mạnh ngàn cân đâm lút cán vào bên trong.
“Bạch!” Tiếng da thịt va chạm chói tai vang lên.
Chưa bao giờ có thứ gì to lớn như thế xâm nhập vào cơ thể Xuân Vũ. Những vách thịt non mềm bị căng ra hết cỡ, những nếp gấp dính chặt vào nhau bị côn thịt thô to phá khai, ủi phẳng. Nó tiến vào sâu, thật sâu, chạm tới tận cùng nơi sâu kín nhất, đâm thẳng vào cổ tử cung non nớt của cô.
“Ô ô… Cứu mạng… Mẹ ơi…” Xuân Vũ nức nở, tiếng khóc vỡ vụn trong đêm. Cô cảm thấy phần dưới của mình như đang bốc cháy, đau đớn và tê liệt. Âm đạo co thắt dữ dội, cố gắng đẩy dị vật ra ngoài nhưng bất lực.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận