Chương 3

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 3

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Ngọt ngào khiến hắn khó lòng có thể kiềm chế.

Tay Kiều Sơ Vũ sơ ý để ngoài chăn bị hắn nắm lấy. Doãn Trạch ngồi xuống, lấy tay cô ve vãn cự vật.Cách lớp vải dày vẫn có thể dễ dàng cảm nhận được mềm mại, dẻo dai từng chút từng chút khiến nó trở nên cứng rắn. Bàn tay Kiều Sơ Vũ rất nhỏ, không cách nào có thể giữ chọn vẹn thứ to lớn kia.

“Ngủ cũng thật say.” Thấy mỹ nhân say ngủ không có phản ứng gì, Doãn Trạch càng trở nên to gan.

Hắn nằm xuống bên cạnh Kiều Sơ Vũ, tham ham hít lấy hương vị của người đẹp. Đã rất lâu hắn không có được cảm giác khao khát mãnh liệt như vậy, mỹ nhâm mềm mại lại yếu đuối, quả thực là liều thuốc mê khó tỉnh đối với những kẻ như Doãn Trạch.

Hắn đã nhịn thật lâu.

Có lẽ vì vậy, tinh dịch rất nhanh bắn ra đầy tay Kiều Sơ Vũ, không chỉ nhiều mà còn đặc, khiến bàn tay bé nhỏ giữ không nổi, khiến chúng chảy nhỏ giọt xuống nệm. Doãn Trạch hài lòng, cẩn thận lấy khăn tay, từng chút từng chút lau sạch từng ngón tay giúp cô.

Kiều Sơ Vũ cảm giác giống như có con rắn không ngừng trườn lên tay mình, khó chịu xoay người.

“Cún nhỏ, không được liếm.” Bởi vì khăn tay bị thấm nước, Kiều Sơ Vũ còn cho rằng cún nhỏ cô nuôi chạy được vào trong nhà, lên giường quấy phá, muốn đứng dậy đuổi nó ra ngoài. Nhưng mí mắt lại nặng trĩu, không có cách nào mở ra, nói mớ một câu không rõ rồi lại chìm vào giấc ngủ sâu.

Doãn Trạch vô thức cười, thật là đáng yêu.

Sau đó ôm lấy mỹ nhân bên cạnh nhắm mắt nghỉ ngơi.

Hai tiếng sau, đôi mắt sắc lạnh bất ngờ mở ra trong đêm tối. Doãn Trạch nhanh chóng ngồi dậy,vậy mà hắn lại ngủ quên mất hai tiếng, nhìn đồng hồ đeo trên tay. Hắn còn chưa tin vậy mà thật sự ngủ quên.

Cơm đau trong đầu do mất ngủ mấy năm nay dường như thuyên giảm rất nhiều.

Nhìn Kiều Sơ Vũ bên cạnh vẫn thở đều đều, ngủ biết bao nhiêu ngon.

Hai giờ, may mắn hắn không ngủ quên tới sáng. Sắc trời bên ngoài vẫn còn mờ mịt tối, Doãn Trạch đứng dậy, kéo chăn lại cho Kiều Sơ Vũ, theo đường cũ rời đi. Chìa khóa treo ở thắt lưng hắn va vào nhau kêu leng keng những tiếng dễ nghe, Doãn Trạch trực tiếp giật ra, nhét vào túi quần.

Bên ngoài một chiếc xe màu đen đã chờ sẵn.

Người trợ lý lúc sáng đã sớm ngủ gật, gối đầu lên vô lăng. Nghe thấy tiếng mở cửa xe liền giật bắn mình tỉnh dậy.

“Doãn gia, tại sao không bắt cô gái đó về?” Giọng trợ lý còn hơi ngái ngủ cất lên.

“Giờ chưa phải lúc.” Doãn Trạch vẫy tay, ra hiệu cho phép lái xe rời đi.

Trợ lý làm việc với Doãn Trạch lâu như vậy, sớm đã rèn luyện đức tính không tò mò, thấy hắn trả lời như vậy cũng không tiếp tục hỏi mà trực tiếp khởi động xe lái đi. Đoạn đường này bố trí đèn đường xa nhau, rất nhanh chiếc xe sang trọng đã bị bóng tối nuốt chưởng.

Những ánh sáng đầu tiên chiếu vào.

Căn phòng ban sớm vốn nên tràn ngập hương vị tươi mát, sạch sẽ, hiện tại lại phảng phất bên trong hương vị nam tính cùng mùi tanh của tinh dịch.

Kiều Sơ Vũ mơ màng tỉnh dậy, còn nhăn mặt không tui.

“Thật tanh quá.” Cô vô thức đưa tay lên che mũi, lại càng ngửi thấy mùi tanh kia nồng đậm.

Cô còn cho rằng mình tới tháng, vội vàng đứng dậy kiểm tra. Ga giường lại không có dấu vết gì, ngoài vài giọt sậm màu thì hoàn toàn không có vết tích của máu.Kiều Sơ Vũ nhẹ nhàng thở ra một hơi, chỉ đơn giản cho rằng hôm qua vì quá mệt mỏi mà vô tình chạm vào thứ không sạch sẽ.

Mùi hương vương vấn trong phòng khiến cô khó chịu, nhanh chóng đứng dậy thay toàn bộ ga giường, mở to cửa sổ, còn xịt không ít tinh dầu.

Căn phòng rất nhanh đã trở lại thơm mát.

Kiều Sơ Vũ nhìn ra ngoài, thời tiết hôm nay không tệ chút nào. Nhanh chóng xuống tầng thắp hương cho ông nội, sau đó mặc quần áo ấm áp đi ra ngoài. Trước đây cô luôn ỷ có ông nội bên cạnh, có thể tích kiệm bước chân nào liền tích kiệm từng đó bước chân, căn bản rất ít khi tự mình đi bộ.

Bình luận

Để lại bình luận