Chương 3

“Hé miệng ăn nó.”

Từ quần lót tứ giác màu đen nhảy ra một cây dương vật dài màu nâu rũ xuống , trên cây trụ này còn có rất nhiều con rắn nhỏ màu xanh, cô ngơ ngác mà nhìn, đôi mắt mở to mà nhìn nó , chỉ vào nửa người dưới hắn thiên chân dò hỏi.

“Vì sao chỗ đi tiểu của cậu lại lớn vậy?”

Bạch Dương nheo mắt nhìn cô, tiếng nói trầm xuống không ít: “Tôi nói, em mau liếm.”

“Không cần, đó là chỗ đi tiểu rất dơ!”

“Tiền đó, từ bỏ sao?”

Tay trái hắn lại nâng lên vung thêm một sấp tiền lên không chậm rãi đáp xuống đất, tản ra khí thế đại gia đầy tiền , Tiêu Trúc Vũ do dự, cô thật sự chưa bao giờ thấy qua nhiều tiền như vậy, cũng rất muốn có được.

“Thật sự, liếm liền có thể cho tôi sao?”

“Đương nhiên.”

Cô cảm thấy người đẹp trai như hắn, hẳn là sẽ không gạt người , chu lên cái miệng nhỏ do dự trong chốc lát.

Cánh môi non mềm màu đỏ dừng lại cách dương vật hắn ba tấc , môi chu ra hồng hồng phình phình, tựa như một cái oán phụ bị ủy khuất , vốn dĩ dương vật nửa mềm , chậm rãi biến thành thẳng tắp, kề sát bụng, thẳng đứng dựng lên .

Cô như là bị kinh ngạc cùng nghi vấn khi nhìn thấy đồ vật của hắn, vì sao lại có thể biến lớn được như vậy, ngẩng đầu dùng ánh mắt hâm mộ nhìn hắn.

Bạch Dương chịu đựng nhẫn nại, nhắm lại hai mắt ,cuối cùng một lần nữa dùng giọng điệu bình tĩnh dò hỏi: “Liếm hay không liếm?.”

“Liếm……” mắt cô trông mong mà nhìn sấp tiền trong tay hắn.

Ngay sau đó, một tay hắn ấn cô cúi đầu hướng xuống mặt đất đối diện với những tờ tiền màu đỏ, sau đó trở tay cầm đuôi ngựa ở ót cô, một tay khác cầm chặt dương vật, quy đầu màu hồng cứ vậy xông thẳng vào miệng cô, cô không kịp kêu một tiếng đã bị nhét đầu miệng.

Vừa định hạ răng xuống để không mỏi miệng, thì ngón tay hắn đã dùng sức bóp má cô cảnh cáo: “Dám dùng răng cắn xuống thì em chết chắc!”

Hoàn toàn không giống bộ dáng ôn tồn nói chuyện với cô vừa rồi , vốn dĩ là khuôn mặt đẹp trai nhưng do mày nhíu chặt lại nên biến thành bộ dáng hết sức hung dữ.

Ánh mắt Tiêu Trúc Vũ ánh lên tia kháng cự, ngẩng đầu trừng hắn! Phảng phất như đang chất vấn hắn vì sao nói chuyện không giữ lời.

“Ngô rõ ràng, cậu nói nôn —— liếm, ô là liếm.”

Hắn mắt điếc tai ngơ, biểu tình càng nghiêm túc giống như là đang làm một thí nghiệm quan trọng, khống chế đầu cô sao cho cùng tiết tấu với hắn, mỗi một lần đều dùng sức mà bắt đầu đút vào rút ra.

Mỗi khi đỉnh đến yết hầu, biểu tình của cô liền hết sức buồn cười, mở to miệng, đầu lười lè ra ngoài, giống như chó nhỏ vậy, bất quá còn chảy cả nước mắt, nhìn vừa đáng thương lại ngốc nghếch.

“Ô nôn, nôn —— người xấu, ô a nôn!”

Yết hầu cô đau quá, hô hấp không thuận, nói không chừng hắn căn bản sẽ không cho mình tiền, chỉ là lừa cô liếm đồ vật cho hắn, bà ngoại đã căn dặn cô, phải để ý đừng để bị lừa.

Tiêu Trúc Vũ nỗ lực muốn đứng dậy đấm vào ngực hắn, nhưng do chân quỳ trên mặt đất, dù có muốn đứng dậy như thế nào cũng không đứng dậy nổi, chỉ cần cô lui lui đầu thì hắn sẽ tàn nhẫn duỗi tay cầm chặt ót cô đẩy mạnh về phía trước làm đồ vật của hắn thâm nhập càng sâu trong họng cô.

Đau quá, ô, đau.

Dương vật cắm vào đi mấy chục lần, cọ xát với yết hầu , đến cuối cùng cô chỉ phát ra tiếng khóc mà oán hận tiểu quái vật đang làm khổ mình, trên mặt Bạch Dương căng chặt , nhìn biểu tình của cô thì giãn khai một tia chê cười .

Tốc độ của hắn càng ngày càng nhanh, những vẫn không nói lời nào để biểu đạt tâm tình của hắn lúc này, chỉ làm càng cắm lại càng mạnh mẽ, khoang miệng mềm mại như khơi nguồn tội ác đâm chồi từ đất, hắn đem miệng cô làm đến thở một hơi cũng khó khăn, vào sâu ở yết hầu nó cư nhiên theo bản năng thít lại, kẹp chặt hắn dục tiên dục tử.

Bình luận

Để lại bình luận