Chương 3

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 3

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Khuôn mặt mơ hồ, lạnh lùng và xinh đẹp.

Cố Quyết không có hứng thú với chuyện này, anh nhớ ra 7h tối có buổi huấn luyện nên đi vòng qua đám người náo nhiệt, một mình rời đi.

Ban đêm.

Buổi tập hàng ngày của đội tennis đã kết thúc lúc 9h30.

Tháo chiếc băng quấn cổ tay, Cố Quyết bước đến bể bơi, cúi người xuống rửa sạch mồ hôi trên đầu, sau đó cất vợt vào góc gọn gàng, vừa định chuẩn bị rời khỏi sân, điện thoại anh trong túi lại rung lên.

Vuốt mở màn hình, có một bức ảnh chưa download xuất hiện trước mắt anh, anh không kịp nhìn kỹ—-

“A Quyết ơi” Lâm Dược không biết từ lúc nào bước đến trước mặt anh, thân mật đặt tay lên vai anh, “Tối nay mày có muốn đi uống rượu với tụi này không?”

“Không” Anh vừa nói, liền tắt màn hình không để lại dấu vết, giọng điệu bình thường nói: “Muộn rồi”

“Đi chơi cùng tụi này cho vui đi, giờ này mà về chán lắm”

“Mày biết là tao không uống rượu mà”

Đã nói đến mức này, Lâm Dược cũng không ép buộc: “Được rồi, ngày mai gặp ở trường nhé.”

“Ừm”

Đi qua một con hẻm tắt dài và tối tăm bên ngoài sân tập, Cố Quyết lại lấy điện thoại ra, lúc này trong lòng anh đã cảm thấy bình tĩnh hơn rồi, nghĩ rằng cho dù cô gái có nói xúc phạm anh đến đâu, anh cũng sẽ không tức giận.

Tuy nhiên, lần này anh bật điện thoại không còn là những lời chào thông thường hay ám chỉ tình dục rõ ràng nữa.

Đó là một đống ảnh ghi lại sự riêng tư hàng ngày của anh, được chụp lén khi anh đang nghe giảng, ngơ ngác, ngủ trưa, tập thể dục và thậm chí còn uống nước giữa giờ học.

Một trong những bức ảnh rõ nét nhất là cảnh anh vén góc áo lên lau mồ hôi sau một trận bóng. Những cơ bắp căng cứng khắp cơ thể do tập luyện cường độ cao trông rất dữ dội, những đường hằn sâu đầy mồ hôi, rồi con đường gân màu xanh uốn lượn hiện lên ở bụng dưới đến tận sâu trong quần đùi.

Anh hoảng hốt một hồi, tiếp theo là cảm giác xấu hổ và khó chịu khi bị theo dõi một cách tùy tiện, và cảm giác áp bức không bao giờ rũ bỏ được, Cố Quyết đứng im một lúc lâu không thể khôi phục lại tỉnh táo, cố gắng hít một hơi thật sâu để ổn định suy nghĩ, Nhưng trong lúc bàng hoàng, mọi thứ vẫn chưa được giải quyết, anh không biết khuôn mặt của cô gái đó, nhưng anh cảm thấy cô ở khắp mọi nơi, sự xâm phạm quá mức này khiến toàn thân anh run rẩy.

Cho nên, đây là lần đầu tiên và anh cũng hy vọng đây sẽ là lần cuối cùng, Cố Quyết gõ tin trả lời cho bên kia: [ Dù bạn là ai, hãy dừng hành vi nhàm chán này ngay lập tức. ]

Đã quá lâu, đầu kia im lặng dường như bị ngắt kết nối.

Mãi cho đến khi Cố Quyết về đến nhà, bước ra khỏi phòng tắm, anh mới nhận được tin nhắn từ cô gái.

Một vocie

Anh nhấp vào nó rồi nghe.

“Em xin lỗi……” Giọng nói của cô gái dễ chịu không tưởng tưởng được, rơi xuống rất nhẹ nhàng xuyên qua một hàng rào dòng điện tinh tế.

Rõ ràng cô ấy nói xin lỗi, nhưng giọng điệu lại tỏ ra rất tủi thân.

Cố Quyết hoảng hốt, lúng túng đứng tại chỗ, tất cả những thắc mắc và tức giận đều biến mất trong giây phút anh nghe thấy giọng nói của cô.

Anh chưa bao giờ nói chuyện riêng với con gái nào, cũng chẳng có con gái nào nói chuyện với anh bằng giọng điệu như vậy. Cho nên, anh không hiểu tại sao lại mềm lòng khi cô gái ở đầu dây bên kia xin lỗi anh.

Trong lúc im lặng, anh mơ hồ nghe thấy tiếng mưa xào xạc ở đầu bên kia điện thoại, chỉ là chút mưa nhỏ yếu ớt và mỏng manh này, hoàn toàn phá vỡ tâm trí không chút đề phòng của anh.

Giọng nói bên tai tiếp tục.

Cô gái thận trọng gọi tên anh: [ Cố Quyết, anh tức giận à?]

Giây tiếp theo, anh giật mình tắt điện thoại.

Một vệt nước nông trên cửa sổ tối màu đang rơi xuống, chảy dọc theo mép cửa sổ, đồng thời một luồng nóng ngột ngạt dường như muốn tách anh ra khỏi màn đêm xung quanh, mọi tiếng ồn dần dần biến mất, hơi thở của anh trở nên ẩm ướt.

Bình luận (0)

Để lại bình luận