Chương 3

Thực lùn, thậm chí chỉ cao bằng hắn, ngồi ở trên ghế cũng dẫm không tới mặt đất .

Lão nhân thấy hắn thì cười hưng phấn .

“Ai u, đây là, có phải đứa trẻ quỷ hút máu mà cô nói đến đúng không ?!”

Khuynh Thành dùng dây thừng trong tay buộc chặt một bó hoa hồng, cười nhìn hắn, “Đúng vậy, thực đáng yêu đúng không?”

“Đáng yêu, đáng yêu a ha ha ha,vậy cô liền có bạn rồi, cuối cùng cũng không cô độc , có thể bồi cô một thời gian thật dài đâu!”

Hắn không biết bọn họ đang nói chuyện về cái gì, chỉ nghe được cô nói đáng yêu.

Hắn, mới không đáng yêu.

“Tiểu Minh, lại đây cùng em giới thiệu một chút, Tiểu Ải Đầu gia gia, công nhân chuyên môn phụ trách khuân vác hoa hồng đem bán , về sau có khả năng phải thường xuyên gặp mặt.”

Khôi Minh đi qua , nghiêm trang hỏi, “Cái gì gọi là công nhân khuân vác hoa hồng đem bán ?”

Cô chỉ chỉ hoa hồng bị cắt xuống trên bàn , “Hoa nở quá nhiều, muốn đem đến cửa hàng bán hoa, cửa hàng sẽ bán cho người muốn mua hoa, ông ấy chính là người phụ trách đem đám hoa hồng đi đến cửa hàng bán giao cho người bán hoa.”

Tiểu Ải Đầu vui tươi hớn hở nhìn hắn cười, “Tiểu quỷ thoạt nhìn còn rất có dáng vẻ đại nhân, thấy tôi cũng không sợ.”

“Tôi cũng cảm thấy như vậy, là có điểm thành thục quá mức .”

Ông ta– ai– một tiếng, “Tiểu tử này là quỷ hút máu a, cô đã cho hắn máu để uống chưa?”

Khuynh Thành ngược lại sửng sốt, “Ông không nói tôi cũng quên mất.”

Quay đầu nhìn hắn hỏi, “Em có muốn uống máu chưa?”

Hắn ngẩng đầu nhìn nàng, ánh mắt chậm rãi chuyển qua làn da lỏa lồ của cô, răng nanh bén nhọn sắp khống chế không được muốn lộ ra , lại lắc đầu nói không cần.

Hai mắt Khuynh Thành linh động, vươn cánh tay đưa tới bên miệng hắn, hai mắt Khôi Minh đột nhiên biến thành đỏ rực, há to miệng răng nanh sắc bén nứt ra, đem hai người đều khiếp sợ, cô phản ứng cực nhanh rụt trở về.

Màu sắc đồng tử dần dần biến mất, hắn hoảng sợ lắc đầu xin lỗi, “Xin, xin lỗi.”

Cô đột nhiên hướng hắn vươn tay, vội vàng nhắm mắt lại, côv ậy mà lại ở trên đỉnh đầu hắn nhẹ nhàng vuốt ve .

“Muốn uống liền nói, chịu đựng làm gì? Biết rõ em là quỷ hút máu cần máu để tồn tại, chờ chị một lát.”

Khuynh Thành cầmcái tẩu trên bàn đứng dậy, nhìn thoáng qua Tiểu Ải Đầu, “Giúp tôi trong chừng em ấy một chút .”

“Yên tâm đi, giao cho tôi.”

Thấy cô đi đến hậu hoa viên, Tiểu Ải Đầu mới lộ ra tươi cười cộc lốc hiền từ, “Nhìn cô ấy rất ôn nhu đúng không, ngươi vẫn một đứa trẻ, không cần thiết phải chịu đựng nhiều như vậy, mệnh của quỷ hút máu cũng là mệnh, huống chi chúng tôi cũng không phải là nhân loại, hà tất phải đè nén đề phòng dục vọng của chính mình.”

“Ở bên người cô ấy , ngươi chỉ cần nghe lời là được, cô ấy chưa bao giờ phát hỏa, tôi cũng chưa gặp qua dáng vẻ cô ấy phát hỏa, đối với ai đều thực ôn nhu.”

Khôi Minh rũ mắt, ánh mắt ảm đạm xuất thần, hai mắt mất đi ánh sáng.

“Đối với ai, cũng thực ôn nhu?”

“Đúng vậy, những người trường thọ như chúng tôi ai ai mà không thích cô ấy chứ!”

Hắn cho rằng, hắn mới là trường hợp đặc biệt, cho hắn phòng ở tốt như vậy , cho hắn quần áo mới mặc , sợ hắn lạnh lại cho hắn chăn dày ấm áp.

Nguyên lai đối ai cũng đều sẽ như vậy, thật thất vọng, hắn tình nguyện không cần.

Lúc Khuynh Thành trở về, trong tay đã cầm một túi máu, trong túi có máu đựng đầy một nữa, cánh tay cô xuất hiện một lỗ kim thật nhỏ, nhưng không tránh được đôi mắt của hắn.

“Từng này đủ không?”

Khôi Minh điên cuồng nuốt nước miếng, khát vọng vươn đôi tay tiếp nhận, nói cảm ơn , sau đó ôm đồ liền chạy vào trong phòng.

Khuynh Thành nhướng mày, “Đứa nhỏ này kích động như vậy sao?”

“Cô có điều không biết, bộ dáng quỷ hút máu tham lam hút máu, chính là rất khó nhìn, phỏng chừng là không muốn cô nhìn thấy.”

Bình luận

Để lại bình luận