Chương 30

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 30

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Nghe vậy, Bùi Gia Mạt im lặng hồi lâu, khi sắp lên đến tầng cao nhất, cô lặng lẽ rút tay về, vẻ mặt dưới ánh sáng mùa thu càng lạnh hơn.

………..

Từ khi có kí ức, Bùi Gia Mạt đã rất kiêng kỵ việc người khác nhắc đến những từ như bố và gia đình trước mặt cô.

Chu Tư Viên vô tình phạm phải điều cấm kỵ này đã hai lần, gần như hoàn toàn chạm vào vảy ngược của cô.

Nhưng Bùi Gia Mạt không muốn đổ lỗi cho cậu ấy về chuyện này.

Thực tế, từ nhỏ cô đã chấp nhận về việc mình không có bố.

Cô không giống như những đứa trẻ bình thường trong gia đình đơn thân không ngừng bám theo mẹ, hỏi tại sao những đứa trẻ khác có bố còn cô thì không.

Bởi vì cô biết câu hỏi như vậy sẽ khiến Bùi Nhân buồn.

Để làm Bùi Nhân vui, cô không thể để bà ấy rơi nước mắt. Đây là đều mà Bùi Gia Mạt đã hiểu từ khi cô ba tuổi.

Bùi Nhân nuôi con một mình không phải là chuyện dễ dàng, từ nhỏ Bùi Gia Mạt đã học giúp đỡ việc nhà trong khả năng mình. Bùi Nhân đi làm, mỗi lần bà ấy tăng ca đến tận khuya, cô sẽ kê một chiếc ghế nhỏ và giúp Bùi Nhân nấu món súp đậu xanh yêu thích của bà ấy.

Sau này, cô phát hiện ra sử dụng phiếu điểm với số điểm tuyệt đối mang lại cho Bùi Nhân hạnh phúc hơn nhiều so với khi cô nấu một bát súp đậu xanh cho bà ấy vào nửa đêm, cô đã tìm ra việc mình nên làm.

Cô bắt đầu liên tục giành được vị trí đầu tiên, tiếp tục cạnh tranh trong tất cả các cuộc thi mà cô có thể.

Bùi Gia Mạt mười hai tuổi thông minh và xinh đẹp.

Ngay từ khi còn rất nhỏ, cô đã thể hiện sự kiên định và tham vọng khác hẳn người thường.

Tuy nhiên, không giống như các bạn cùng trang lứa, cô dường như dám nghĩ dám làm, biết mình nên và không nên muốn gì, đến mức gần như thờ ơ.

Không có bạn bè cũng không sao, có bị người khác ghét bỏ cũng không sao hết.

Khoảnh khắc hạnh phúc nhất của Bùi Gia Mạt 12 tuổi là khi cô cho Bùi Nhân thấy được hạng nhất của mình.

Mỗi khi nhìn thấy nụ cười ngọt ngào của Bùi Nhân, cô cảm thấy mọi nỗ lực của mình là xứng đáng.

Cô cũng sẽ cảm thấy rằng sống trên thế giới này, chỉ cần có mẹ là đủ rồi.

Nhưng.

Bùi Nhân có thể không nghĩ vậy, bà ấy vẫn còn trẻ và xinh đẹp như vậy, bà ấy không thể đặt số phận của còn lại của cuộc đời mình vào cô gái nhỏ này.

Bà ấy muốn sử dụng lợi thế của mình để đổi lấy một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Đúng lúc đó Quý Gia Xuyên xuất hiện.

Mặc dù không còn trẻ nhưng ông ta giàu nứt đổ vách. Vợ ông ta đã qua đời được ba năm, ông đang ở một mình với một đứa con gái

Vào ngày Bùi Nhân đưa ông ta đến gặp Bùi Gia Mạt, Bùi Gia Mạt vừa lúc giành được hạng nhất trong một cuộc thi nói tiếng Anh. Nhưng khi cô về đến nhà, Bùi Nhân đang dựa vào vòng tay của người đàn ông lạ mặt, nói với cô: “Gia Mạt, đây là chú Quý.”

Cuối cùng, cô đóng cửa lại, xé giấy chứng nhận cuộc thi tiếng Anh rồi ném vào thùng rác.

Khi Bùi Gia Mạt 14 tuổi, cô chấp nhận quyết định của Bùi Nhân rồi chuyển đến nhà của Quý Gia Xuyên.

Đó cũng là lần đầu tiên cô gặp Quý Tư Nguyệt.

Cô được Bùi Nhân đưa đến chỗ cô ta và gọi cô ta là chị gái.

Quý Tư Nguyệt 15 tuổi rất xinh đẹp, giữa hai lông mày có nét mềm mại và trìu mến.

Nhưng gương mặt xinh đẹp này bên ngoài thì tươi cười dịu dàng, sau lưng lại và đổ đầy sữa vào cặp sách, xé nát tất cả sách giáo khoa và bài kiểm tra của cô.

Bùi Gia Mạt nhìn thấy nhưng giữ im lặng.

Chỉ là ngày hôm sau, cô đổ cháo nóng vào đôi giày mới mà Quý Tư Nguyệt sắp mang.

Sáng hôm đó, Quý Tư Nguyệt vừa xỏ giày vào, cô ta điên cuồng hét lên.

Tất nhiên là cô ta đã biết ai làm chuyện này.

Cô ta lao tới định tát Bùi Gia Mạt, nhưng Quý Gia Xuyên ngăn cản cô ta lại.

Bình luận (0)

Để lại bình luận