Chương 30

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 30

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Du Linh gấp đến độ muốn khóc, Kỳ Lạc lúc này mới chậm rì rì buông cô ra, chính mình đá giày, hướng trên giường nằm.
Bà ngoại thấy cũng không trách liền tiến lên, giúp Kỳ Lạc đắp chăn đàng hoàng, Chu Khai Khai cau mày, bà mặc một chiếc váy giá cả xa xỉ, cầm lấy khăn lông người hầu mang lên, giúp Kỳ Lạc lau mặt.
Du Linh đứng trong một góc, thấy một đống người ở hầu hạ Kỳ Lạc, cô cũng giúp không được, cũng chỉ có thể ở một bên nhìn chằm chằm Kỳ Lạc.
Cô cảm thấy Kỳ Lạc điên rồi, thật sự, anh ở chỗ cô không thấy bốn năm này nhất định chịu đựng rất nhiều giày vò, nếu không sẽ không cùng cô mới vừa làm hòa, liền không thèm kiêng nể gì như vậy.
Người trước người sau, anh đều điên cuồng giống nhau, không hề cố kỵ, thậm chí căn bản chính là nói rõ, liền phải cùng cô lôi lôi kéo kéo.
Sợ như không dẫn tới được mấy ánh mắt nghi ngờ của người khác.
Một lát sau, Chu Khai Khai đứng dậy, đi đến trước mặt Du Linh, nhàn nhạt nói
“Được rồi, hôm nay cũng đã muộn, con đi ngủ trước đi, trong nhà dì đã giúp con đem giường đệm chuẩn bị sẵn.”
Du Linh sắc mặt có chút tái nhợt gật đầu, bước chân phù phiếm đi ra khỏi phòng, Chu Khai Khai nhìn bóng dáng cô, lại nhìn người đang nằm ở trên giường, cùng bà ngoại câu được câu không nói chuyện, lắc đầu, thở dài, cũng đi ra khỏi phòng ngủ Kỳ Lạc.
Dưới ánh đèn ấm áp sáng ngời, Kỳ Lạc dựa vào đầu giường, gương mặt sau khi uống rượu có chút ửng hồng, trong tiếng lải nhải bên ngoài của bà ngoại, hơi hơi dịch tầm mắt, nhìn về phía cửa sổ sát đất trong phòng.
Ngoài cửa sổ là một cái ban công rất lớn, anh cùng Du Linh xài chung một cái ban công.
Căn biệt thự này ai muốn lên cái sân ban công này, thì phải đi qua một trong hai phòng của anh và Du Linh .
Anh cùng Du Linh cũng bởi vì cái ban công này mà hai phòng kỳ thật là tương thông.
Du Linh trở về phòng mình, tắt đèn, ngồi ở trên giường mà dì vừa mới dọn sẵn, cũng nhìn ra cửa sổ sát đất phòng mình, ngơ ngẩn phát ngốc.
Cô phảng phất nhớ tới những buổi tối cô ở tại Kỳ gia, mỗi lúc đêm khuya tĩnh lặng thời, anh liền sẽ đi qua cái ban công chỉ thuộc về hai người họ để vào trong phòng cô.
Hoặc là, muốn cô đi đến phòng anh.
Bọn họ từ nhỏ cứ như vậy, lúc còn rất nhỏ, khi các trưởng bối đều đã đi ngủ, bọn họ sẽ nằm ở trên cùng một cái giường, chia sẻ cho nhau bí mật nhỏ của chính mình, sau đó ôm nhau ngủ, vô luận là ở Kỳ gia hay ở Du gia.
Đối với việc vẫn luôn cảm thấy mọi người trong Kỳ gia đều biết, thậm chí mẹ cô Chu Khoái Khoái cũng biết.
Cô khi còn nhỏ, Chu Khoái Khoái còn gặp được quá một lần.
Bất quá đó là ở Du gia, bởi vì Tết nên sẽ đi thăm người thân, Kỳ Lạc tới Du gia chúc tết, liền một hai phải cùng Du Linh ngủ chung, cha Du không đồng ý, thu thập phòng ngủ cho Kỳ Lạc, chờ ngày hôm sau khi Chu Khoái Khoái kêu Du Linh rời giường, liền phát hiện người vốn dĩ nên ngủ ở phòng ngủ của mình Kỳ Lạc, lại chạy tới trong phòng Du Linh.
Hai anh em cứ như vậy ôm nhau, ở chung một ổ chăn, ngủ đến ngọt ngào.
Mà ở phía dưới chăn nơi Chu Khoái Khoái không nhìn , tay Kỳ Lạc liền đặt ở trong quần lót của Du Linh, toàn bộ che lại nơi đi tiểu của cô, cứ để vậy cả đêm.
Bất quá chẳng ai nghĩ đến hướng như vậy cả. Kỳ Lạc cùng Du Linh còn nhỏ, ở trong mắt mắt người lớn, hai người bọn họ chính là cảm tình tốt, không có gì khác cả.
Nhưng ở những đêm hai người ngủ chung trên một chiếc giường mà ôn lấy nhau, kỳ thật mấy người lớn cũng không biết hai đứa nhỏ sẽ trộm làm chút gì.
Có đôi khi anh sẽ vuốt ve cô, nơi nào cũng đều sờ, anh thích nhất chính là sờ âm hộ cô, cô luôn là cảm thấy thực thoải mái, sau đó dựa vào trong ngực anh, bị anh vuốt ve tiến vào mộng đẹp.
Khi Kỳ Lạc vẫn là thiếu niên nho nhỏ, cũng sẽ hôn môi cô, hôn đến chân cô, ở trên giường cô, hoặc là trên giường anh, bọn họ sẽ ngây thơ hiếu kì mà tận tình thăm dò cấu tạo cơ thể nam nữ.

Bình luận (0)

Để lại bình luận