Chương 30

“Sao em đem nhiều sách về nhà vậy ?” Hà Thương một tay cầm 1 ly nước dựa vào cửa, một tay cầm lấy sách của cô.
Dư Nhu cởi giày thể thao, thay một đôi dép bông, “Em có dự định, không nhiều chỉ có 5 cuốn”
Hà Thương để cốc nước xuống, lật xem, “Chuẩn bị cho hai ngày ở nhà xem vật lý à?”
Dư Nhu gật đầu, “Vẫn còn một số bài phải làm.”
Cô bất giác cau mày, “Tiết tấu gần đây của em không ổn, phân bổ thời gian cũng không hợp lí , và bài tập về nhà cũng chiếm quá nhiều thời gian của em , và em không thể tập trung khắc phục điểm yếu của mình. “
Hà Thương thở dài, “Tối nay em định làm bài tập sao? Anh mua vé xem phim rồi , em chuẩn bị đi tối cùng tôi đi xem phim.”
A! Vậy chúng ta đi xem phim đi , anh mua lúc mấy giờ ? Anh nói sớm thì tôi đã không dùng dép lê rồi.” Dư Nhu sắc mặt lập tức thay đổi trong nháy mắt , ôm Hà Thương cười toe toét.
Hà Thương chế giễu, “Ý chí của em yếu như thế này sao?”
Dư Nhu khẽ nói, “Bạn trai là số 1.”

Dư Nhu mang giày vào lần nữa, nắm tay Hà Thương, đi song song tới bãi đậu xe dưới lòng đất, cô ngồi vào ghế phó lái, nghiêng đầu nhìn sườn mặt người đàn ông, chăm chú tới mức độ khiến đối phương phải đặt câu hỏi: “Sao vậy?”
“Không có gì, do thấy anh lớn lên đẹp trai.” Dư Nhu cười híp mắt.
“Nhàm chán.” Hà Thương làm động tác nôn, khóe miệng lại hơi cong lên.
Lúc đậu xe, như nhớ tới gì, giữ người ngồi yên, cúi xuống hôn lên gò má cô hai cái, Dư Nhu nghi ngờ anh đang ghen, nhưng nhìn bộ dạng nghiêm túc này lại có chút không giống, nên chỉ cởi dây đai an toàn mở cửa đi ra. Sờ mặt mình, ấu trĩ.
Lúc chuẩn bị mua vé xem phim, Hà Thương hỏi Dư Nhu: “Đói bụng chưa, có muốn ăn bắp không?”
Dư Nhu kéo tay anh: “Anh phụ trách vé, em đi mua đồ ăn nước uống, chờ ở đây.’
Khi mua bắp cùng hai ly nước ngọt trở lại, thì thấy có hai cô gái đang đứng xung quanh người đàn ông của mình, liên tục ra tín hiệu, anh nói với bọn họ: “Bạn gái của tôi không thích.”
Loại này là đáp án đạt tiêu chuẩn nhất.
Cô rất hài lòng.
“Cầm này, đây là nước ngọt của anh.” Cánh tay cô đụng đụng cơ thể đối phương, để người nhận đồ.
Hai cô gái kia cười ngượng ngùng, vừa đi vừa phun tào: “Quả nhiên lớn lên đẹp trai đều có người yêu.”
Suất mười giờ tối, nhưng phòng vẫn còn trống chỗ. Hà Thương chọn hàng cuối cùng, ngồi không được bao lâu, thì bắt đầu chiếu. Phim điện ảnh nước ngoài, cần phải có phụ đề tiếng Trung để đọc, Dư Nhu coi một hồi, có chút buồn chán, cô cầm tay đối phương sờ đi sờ lại, khiến người cũng không thể tiếp tục tập trung coi được. Anh ôm cổ hôn lên môi cô, nụ hôn đúng chuẩn kiểu Pháp, mà bản thân học được ở Baidu.

Bình luận

Để lại bình luận