Chương 30

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 30

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Lời nguyền của tử thần giáng xuống, hồn mày sẽ trở về địa ngục (phần 2)

Lục Dập Phong: Vậy hiện tại hai người là sao?

Lạc Minh: Lấy những gì bản thân cần. Cậu ta muốn đụ tôi, tôi cũng cần bạn, liền tạm thời thông qua. Anh cũng biết, tôi vốn là Omega, muốn tìm một người có thể tin tưởng và nguyện ý giúp tôi che giấu thật sự rất khó khăn.

Tâm sự hết những chuyện này ra ngoài, Lạc Minh thoải mái hơn rất nhiều, sau một lúc lâu, anh lại gửi thêm một tin nhắn: Lão Lục, tôi có chút hối hận.

Lục Dập Phong: Cậu không muốn tiếp tục làm Alpha nữa?

Lạc Minh luôn cảm thấy Lục Dập Phong hôm nay là lạ, nhưng không truy đến cùng, hắn ta là một người rất có nghĩa khí và uy tín, tuy rằng thỉnh thoảng sẽ lưu manh vô lại nhưng tuyệt đối không bán đứng bạn bè.

Anh trả lời: Nhưng nếu như tôi không phải Alpha, tất cả những gì tôi đang có trong tay, có khả năng đều sẽ không thuộc về tôi. Tôi không thể quay lại làm Omega.

Đối phương vẫn không trả lời.

Lạc Minh có chút mệt mỏi, nhưng có vài lời không thể không nói: Chuyện của tôi và Tiêu Trạch, anh cũng đừng nói cho người khác, bằng không tôi sẽ đem chuyện anh lừa gạt Phồn Phồn nói cho em ấy biết. Lão súc sinh, rõ ràng Phồn Phồn còn chưa đưa cho anh hiệp nghị giải trừ hôn ước, anh đã bắt đầu tính kế em ấy, còn cắn ngược em ấy một cái, tên già không biết xấu hổ!

Gửi xong tin nhắn cuối cùng, anh đặt điện thoại xuống.

Lạc Phồn gần như là do anh nuôi lớn, tuy rằng thỉnh thoảng bướng bỉnh còn rất đáng ghét, nhưng anh vẫn có tình cảm đối với em trai mình, cũng không muốn cậu chịu quá nhiều ủy khuất.

Trò khôi hài hôn ước giữa cậu và Lục Dập Phong, tuy rằng vô cùng ầm ĩ nhưng Lạc Minh nhìn ra được, Lục Dập Phong thật sự yêu thương cậu, quý trọng cậu.

Giao em trai cho Lục Dập Phong cũng không có gì không yên lòng, cho dù Lục Dập Phong thật sự nói chuyện của anh ra, anh cũng không có ý định vạch trần tin nhắn cuối cùng gửi cho Lục Dập Phong, chỉ là nói đùa mà thôi.

Buông điện thoại xuống chưa được bao lâu lại có tin nhắn gửi tới làm rung động.

Lạc Minh mở ra nhìn, là Tiêu Trạch gửi tới.

Tiêu Trạch: Anh Lạc Minh, em chuẩn bị đồ ăn khuya cho anh, anh dậy thì gọi số điện thoại này (số điện thoại XXXXXX), bảo bọn họ đưa lên cho anh.

Được ăn chùa mà không ăn thì là ngu, Lạc Minh gọi điện thoại bảo người đưa đồ ăn khuya lên.

Cơm nước vô cùng phong phú, nhìn ra được người chuẩn bị rất dụng tâm.

Lạc Minh không khỏi nhớ tới thời điểm đại thiếu gia đáng thương này làm chó liếm cho em trai mình, dường như cũng vô cùng để ý, chỉ là em trai anh vẫn luôn chướng mắt hắn, mặc cho hắn liếm đến hói đầu cũng đổi không được một cái quay đầu nhìn lại của Lạc Phồn.

Điểm ấy anh và Tiêu Trạch cũng coi như là đồng bệnh tương liên, anh trông mong đuổi theo Kiều Quý mấy năm như vậy, còn không phải không cầu được cái gì hết sao?

Lạc Minh bưng canh uống, một bên vui vẻ xem anime anh thích, bỗng nhiên, màn hình phẳng lóe lên một chút, kèm theo một tấm hình đe dọa máu tanh khủng bố.

Hình ảnh tử thần nuốt hồn, phối hợp với máu tươi đầm đìa, kèm theo dòng chữ: Lời nguyền của tử thần giáng xuống, hồn mày sẽ trở về địa ngục.

Lạc Minh cười một tiếng, hơi thở vô cùng tự kỷ này này thật đúng là làm cho người ta nổi da gà.

Anh không chút hoang mang xóa tấm hình kia đi, loại bỏ virus xâm nhập, tiếp tục xem anime như không có chuyện gì xảy ra.

________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận