Chương 304

Gương mặt của Tiểu Thanh ửng đỏ, cầm đũa gắp thức ăn cho Minh San “Tiểu thư, thịt gà này rất tươi, cô ăn nhiều một chút.”
Cũng bồi bổ cơ thể mình thật tốt, cô ấy im lặng bổ sung một câu.
Minh San đỏ mặt gật đầu, cô dựa vào trong lòng cha, cơ thể tê dại, hai chân mở to ra, nhục huyệt hàm chứa côn thịt giả dùng sức co rút lại, giống như sắp cao trào lần nữa, cô run rẩy nhỏ giọng hừ hừ
“Cha…”
Thích Kỳ Niên hôn gương mặt cô một lát, vươn tay sờ đến âm đế chỗ bức phùng của cô, dùng sức xoa bóp, khàn giọng hỏi
“Thoải mái không?”
“Ừm… Sắp tới…”
“Vậy sao?” Thích Kỳ Niên đang xoa âm đế bất ngờ dừng lại, nhân lúc Minh San không chú ý bất ngờ giơ tay lên, đánh “bốp” một cái lên âm hộ ướt đẫm của cô.
Lực đánh lên không nhỏ, “bốp” một tiếng giòn vang, đều dọa Minh San và Tiểu Thanh sợ hãi.
Minh San bị dọa sợ cũng bị kích thích “a” một tiếng, cơ thể run rẩy mãnh liệt theo.
Thích Kỳ Niên căn bản không cho cô thời gian ổn định lại, giơ tay đánh thêm cái nữa, lực vẫn mạnh như trước.
“Bốp…”
“Bạch bạch…”
Mới đầu Minh San kêu sợ hãi, rất nhanh biến thành tao lãng hừ hừ, hai chân càng thêm mở ra đón lấy cái đánh của cha.
“Ừm ừm a a a…”
Tao bức không lông trắng nõn nhanh chóng bị đánh đến đỏ, run rẩy, chảy ra càng nhiều tao thủy.
Minh San xụi lơ trong lòng cha, tao lãng khó nhịn hừ hừ, hai chân không ngừng run lên.
Vậy mà cô bị cha đánh liên tục như vậy, sảng khoái xông lên cao trào.
Bị cha đánh tao bức ngay trước mặt Tiểu Thanh, cảm giác vô cùng xấu hổ và cảm giác kích thích khiến Minh San căn bản không chịu nổi, thét chói tai xông lên cao trào.
“A a a a…”
Tiểu Thanh bị hành động phóng đãng của hai cha con trước mắt dọa tới, ngơ ngác ngây ngốc tại chỗ.
Cô ấy vẫn luôn biết lớn soái và tiểu thư lén chơi nhiều trò, nhưng không nghĩ tới sẽ kích thích đến mức độ đó.
Chỗ riêng tư của tiểu thư kiều nộn như vậy, bị lớn soái đánh mấy cái đỏ thẫm, nhưng tiểu thư thoạt nhìn hưởng thụ như vậy, còn kêu lãng như thế.
Tiểu Thanh lén nuốt nước bọt, cảm thấy chân tâm của mình vừa nóng vừa trướng, dường như…
Dường như cũng ướt…
Dư vị cao trào cọ rửa trong cơ thể Minh San, cô dựa vào người cha, mãi mà chưa hoàn hồn.
Thích Kỳ Niên thấy được hiệu quả kích thích này, thì vẫy tay nói với Tiểu Thanh
“Cô đi ra ngoài đi.”
Tiểu Thanh nhìn một trận tình ái kịch liệt ở khoảng cách gần như vậy, trái tim đập nhanh hơn, chân đều mềm nhũn, dẫm lên mặt đất giống như dẫm lên bông, lung lay đi ra ngoài.

Bình luận

Để lại bình luận