Chương 31

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 31

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Hai mắt ngấn nước của Ngôn Khả Khả nhìn Quân Bạch, hai chân kẹp chặt lại. Cô thử dùng tay ngăn cản động tác cắm rút tiểu huyệt của anh.
Nhưng Quân Bạch lại tàn nhẫn kéo ra, bắt tay cô nắm lấy hạ bộ đã sưng tấy của anh.
Ngôn Khả Khả sợ hãi nhanh chóng rút tay lại. Quân Bạch cũng không ngăn cản, một tay trêu chọc tiểu huyệt của cô, tay còn lại âm thầm cởi khóa quần, giải phóng côn ŧᏂịŧ lớn dữ tợn.
Sau đó, Quân Bạch cưỡng ép Ngôn Khả Khả lại gần côn ŧᏂịŧ lớn của mình, nói nhỏ bên tai cô: “An ủi côn ŧᏂịŧ giúp tôi nếu không tôi sẽ làm em ở chỗ này!”
Ngôn Khả Khả không dám phản kháng mệnh lệnh của anh, người đàn ông này cực kỳ to gan, cô đành phải nhanh chóng an ủi côn ŧᏂịŧ giúp anh.
Cứ như thế, trong phòng học, giáo sư trên bục vẫn say sưa giảng bài, học sinh bên dưới cũng tập trung nghe giảng và ghi chép. Còn tiểu huyệt của Khả Khả bị ngón tay của đàn ông chơi đùa chảy ra một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠, tay cô cũng đang vuốt ve côn ŧᏂịŧ thô to của người đàn ông.
Hai người cứ kí©ɧ ŧɧí©ɧ bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của đối phương như thế.
Lợi dụng sự cản trở tầm nhìn của tóc Ngôn Khả Khả, Quân Bạch còn thỉnh thoảng xoa bóp ngực Ngôn Khả Khả cách lớp quần áo. Không phải anh không dám cởi, mà là không muốn Ngôn Khả Khả khóc.
Đột nhiên, Trần Diễm đứng dậy, vội vàng chạy ra khỏi lớp: “Tôi đi vệ sinh.”
Trần Diễm đi rồi, Quân Bạch quyết định kéo đầu Ngôn Khả Khả xuống dưới háng của mình. Côn ŧᏂịŧ chạm vào miệng cô, anh đè đầu cô xuống, cắm trong miệng cô vài phút.
Vài phút sau, Quân Bạch có chút không chịu nổi được nữa, chỉnh trang lại quần áo cùng Ngôn Khả Khả rồi chuồn ra ngoài từ cửa sau.
Quân Bạch trực tiếp kéo Ngôn Khả Khả đến nhà vệ sinh nam, vừa bước vào trong, anh đã nhanh chóng cởi sạch quần áo nửa người dưới của cả hai.
Quân Bạch ấn Ngôn Khả Khả lên cánh cửa, côn ŧᏂịŧ to lớn vội vàng xâm nhập từ phía sau.
Âm thanh “Bạch bạch bạch” ngay lập tức vang lên.
“Tao hóa, vừa nãy làm trong lớp rất sướиɠ đúng không? Tiểu huyệt chảy nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ thế này, muốn bị côn ŧᏂịŧ lớn cắm chết hửm?” Quân Bạch cắn lên vành tai của cô.
“Ưm~sướиɠ… ưm~nhẹ một chút…” Ngôn Khả Khả nhu nhược dựa lên cánh cửa, tiếp nhận động tác cắm rút mạnh mẽ của anh.
“Nhẹ một chút thì bắn kiểu gì? Em không muốn tôi bắn nhanh hửm? Hay là muốn cho mấy tên đàn ông khác vào nhà vệ sinh nghe được tiếng rêи ɾỉ của em?”
Quân Bạch vẫn cắm rút điên cuồng, dù sao cũng cắm cả vào tử ©υиɠ rồi, cô chắc chắn có thể chịu đựng được chút sức lực này.
Ngôn Khả Khả nghe vậy thì khϊếp sợ, tiểu huyệt nhanh chóng siết lại, hai chân kẹp chặt muốn anh nhanh chóng bắn ra.
“Tao hóa, tiểu huyệt kẹp chặt như thế thì làm sao mà tôi thao được? Thả lỏng một chút!” Quân Bạch vỗ nhẹ lên bờ mông mịn màng của cô.
Hai người làm nửa tiếng, Quân Bạch mới bắn tinh vào trong cơ thể của Ngôn Khả Khả. Sau đó anh lại bắt cô quỳ xuống liếʍ sạch côn ŧᏂịŧ của mình, cho đến khi côn ŧᏂịŧ không còn dính dâʍ ŧᏂủy̠ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ nữa thì mới hài lòng cho phép cô mặc quần áo.
Lúc hai người quay về lớp thì Trần Diễm cũng trở lại.
“Tôi đợi hai người nửa ngày, các cậu đi đâu vậy?” Trần Diễm oán giận hỏi.
“Vừa nãy bụng Khả Khả đau, tôi đưa cô ấy xuống phòng y tế của trường mua thuốc.” Quân Bạch bình tĩnh giải thích một câu đơn giản.
Trần Diễm nghi ngờ nhìn về phía Ngôn Khả Khả, thấy trong tay cô không có túi hay hộp thuốc thì hỏi: “Thuốc đâu?”
Ngôn Khả Khả đỏ mặt, ấp a ấp úng giải thích: “Tôi uống rồi… bác sĩ đưa loại dùng một lần… uống xong thì không đau nữa…”
“Ồ.” Dường như Trần Diễm vẫn còn hơi nghi ngờ nhưng cũng không hỏi thêm gì nữa.

Bình luận (0)

Để lại bình luận