Chương 31

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 31

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Lời Nói Dối Vụng Về

Cơm trưa xong, Trình Vũ cứ lảng vảng quanh Vãn Phong, ánh mắt dò xét.

“Chị,” nó kéo vạt áo Vãn Phong. “Sao mặt chị đỏ thế? Lúc nãy ở trong hang ra mặt chị cũng đỏ y như vầy.”

Vãn Phong giật mình, vội buông cái rổ rau. “Đỏ… đỏ gì? Trời nắng nên nóng thôi.”

“Không phải!” Trình Vũ bĩu môi, ra vẻ người lớn. “Em còn nghe thấy nữa. Đêm qua em tỉnh giấc, em nghe thấy chị… chị cứ rên… A… ưm… y như lúc mẹ bị ốm nặng ấy. Chị cũng ốm à?”

Mặt Vãn Phong trắng bệch, rồi lại đỏ bừng lên. Nàng lắp bắp: “Em… em nghe nhầm đấy! Chị… chị nằm mơ!”

“Em nghe rõ mồn một!” Thằng bé cãi. “Chị còn gọi ‘Đại Sơn… Đại Sơn…'”

“Trình Vũ!” Nàng gắt lên, giọng lạc đi vì hoảng hốt. “Ăn nói linh tinh! Vào nhà rửa bát!”

“Rõ ràng hôm nay đến lượt anh ngốc rửa!” Trình Vũ chỉ vào Đại Sơn đang ngơ ngác đứng ở cửa bếp.

Vãn Phong nhìn Đại Sơn, rồi quay lại, dúi cái giẻ vào tay em trai. “Nó ngốc, nó biết gì mà rửa! Em rửa đi! Nhanh!”

Trình Vũ ấm ức: “Lúc nào chị cũng bênh anh ta. Từ ngày có anh ta, chị chả thương em nữa!”

Nó lầu bầu bỏ vào bếp. Vãn Phong đứng sững giữa sân, tim đập loạn xạ. Trẻ con… chúng nó biết hết. Nàng liếc nhìn Đại Sơn. Anh ta vẫn đang nhìn nàng, ánh mắt trong veo. Anh ta không biết mình vừa bị tố cáo.

Nàng thở dài, kéo tay anh ta vào buồng. “Đại Sơn,” nàng thì thầm, “chuyện hôm qua… ở trong hang… không được kể cho ai hết, nghe không?”

Anh ta gật đầu. Rồi anh ta chỉ vào môi mình: “Cắn. Cắn chị.”

“Không được!”

Anh ta xị mặt. Vẻ ủy khuất đó lại làm nàng mềm lòng. Nàng nhìn ra cửa, thấy Trình Vũ đã cắm cúi rửa bát. Nàng vội kéo Đại Sơn vào góc khuất sau cánh cửa, nhón chân, hôn vội lên môi anh ta một cái. “Chỉ một cái thôi!”

Anh ta lập tức ôm ghì lấy nàng, định hôn sâu hơn.

“Không! Có người!” Nàng đẩy ra, mặt đỏ bừng, chạy vội ra ngoài.

Đại Sơn đứng trong bóng tối, liếm môi. Vị ngọt thoáng qua làm anh ta thấy… lại khó chịu.

Bình luận

Để lại bình luận