Chương 31

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 31

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Gọi chủ nhân.”

Lại nhắc nhở lần nữa, “Tốt nhất hãy ngoan ngoãn nghe lời tôi, bằng không tôi có hàng vạn biện pháp để làm em kêu.”

“Chủ nhân!” Gần như nghiến răng nghiến lợi kêu ra tiếng.

‘ Chát! ‘ Anh vỗ lên cái mông trắng nõn, “Thực thông minh.”

Cảm nhận được độ ẩm bên dưới, anh hừ một tiếng cười khẽ, nắm lấy dương vật của mình, quy đầu để ở miệng huyệt, tay kia ghìm lấy vòng eo đang nhúc nhích của cô, bắt đầu cắm vào bên trong.

“A ha… Chậm một chút! Coi như tôi cầu xin anh mà, anh chậm một chút, lớn quá!”

“Xưng hô vừa rồi không nghe vào sao?” Anh không những không chậm lại, mà còn cứng rắn cắm vào bên trong, chỉ là miệng huyệt chặt khít cũng đủ kẹp anh bắn.

“Hô, chủ nhân, chậm một chút! Đau quá, xin anh.”

Cô cúi đầu khóc, cảm thấy cơ thể mình đang bị anh từng tấc từng tấc một xé rách.

Bởi vì quá mức đau đớn, khiến bên dưới vừa mới ướt át đã khô ngay, anh bị kẹp ở chỗ này cũng hoàn toàn không dễ chịu gì.

Chịu đựng một tia dục vọng cuối cùng sắp sụp đổ, anh ghé vào phía sau cô, xoa niết bầu vú đang rũ xuống kia, cắn lên vành tai kiều nộn của cô.

“Nhanh chảy nước đi, để lão tử thuận lợi đi vào không phải không có việc gì sao? Còn ở đây bướng bỉnh cái gì! Nghe lời nào, lão tử làm em sướng.”

Cô khụt khịt lắc đầu, “Thật sự rất đau, anh đi ra ngoài được không, trướng!”

Anh không sướng dùng sức bóp vú cô, “Gọi chủ nhân.”

“Gọi thì có thể đi ra ngoài sao?” Cô thật sự rất đau, siết chặt nắm tay, lại siết ra được dấu móng lưỡi liềm ngay giữa lòng bàn tay.

Anh vỗ một cái vào mông cô, “Bảo em gọi thì em gọi đi!”

“Chủ, chủ nhân —— a! Đau a… Đau!”

Hắn dùng sức đâm mạnh về phía trước, sướng rồi lại như nghẹt thở bóp vú cô.

“Ối…”

Chẳng qua chỉ là một cái xưng hô biến thái, mà sự nhẫn nại của anh đã đến cực hạn rồi, đi ra ngoài là không có khả năng. Muốn chơi chết cô, làm cô hấp hối dưới thân mình, thật khiến người ta gấp không chờ nổi mà.

Không đếm xỉa đến tiếng khóc kêu của cô, sờ tới dưới thân cô, vừa xoa xoa môi âm hộ vừa niết kéo âm đế, nguyên cây hoàn toàn tiến vào trong cơ thể cô, toàn bộ thịt non ấm áp đều bao lấy anh, chặt khít đến muốn bắn.

Khương Hân nghẹn ngào không thành tiếng, quá trướng, có thể nhìn thấy bụng cô đang phồng lên, chỉ có thể liều mạng kiễng mũi chân di chuyển về phía trước, thứ đồ kia giống như muốn đâm thủng cả người cô. Căng quá, muốn nôn.

Đột nhiên anh đâm mạnh về phía trước, người dưới thân đã khóc đến sắp hỏng mất.

“Hu hu a… Đau quá, anh đi ra ngoài, hô.”

Phó Hựu sờ vào chỗ nhô lên trên bụng cô, dùng sức ấn xuống, hai chân cô mềm nhũn trong nháy mắt ngã xuống đất, lại được anh giành trước một bước đỡ lấy eo cô.

“Khóc cái gì? Không phải đã vào được rồi sao? Tôi sẽ làm em sướng, ngoan ngoãn phối hợp đi, lần trước làm em sướng muốn chết, lần này cũng sẽ thế.”

“Tôi không cần tôi không cần, anh đi ra ngoài đi!” Cô liều mạng lắc đầu, thân thể không thành thật giãy giụa lung tung.

Phó Hựu phiền não nhíu mày, anh vốn không phải là người tốt tính, liền túm tóc cô kéo ngược ra sau.

“Em thành thật chút cho tôi! Bằng không quản em sướng hay không sướng, có tin tôi chơi chết em không hả!”

Cô run rẩy nức nở, nước mắt rơi xuống như không cần tiền, Phó Hựu bò lên liếm khóe mắt cô.

“Bên trên chảy nước làm gì, chảy phía dưới không phải sướng rồi sao? Muốn để tôi dừng lại thì kêu chủ nhân, kêu dễ nghe một chút, tôi sẽ dừng ngay.”

Anh buông tóc cô ra, hai tay bóp eo cô bắt đầu đâm chọc.

“Ách…”

Người dưới thân không dám mảy may nhúc nhích, bụng theo đó co giật, trướng đau muốn nôn, tốc độ của anh càng lúc càng nhanh, mỗi lần đâm vào đều xuyên qua cổ tử cung, chạm vào điểm mẫn cảm trong thịt non, sau khi cọ quét, phản ứng sinh lý bắt đầu rỉ ra nước dâm bị dương vật của anh mang ra ngoài.

Bình luận (0)

Để lại bình luận