Chương 31

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 31

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Cơn bão tình dục trong căn phòng kín mít vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Lục Thời Gia như con thú hoang bị bỏ đói lâu ngày, nay vớ được miếng mồi ngon nhất, anh không biết thế nào là điểm dừng.
Thời An bị ép vào tư thế chữ M nhục nhã nhưng cũng đầy khoái cảm. Hai chân cô mở rộng hết cỡ, gác lên vai anh, phơi bày trọn vẹn đóa hoa hồng ướt đẫm sương sớm để anh tùy ý giày xéo. Mỗi cú thúc của Lục Thời Gia đều sâu đến tận cùng, chạm vào cổ tử cung non nớt, khiến cô vừa đau vừa sướng đến mức tê dại cả da đầu.
“Anh trai… chậm… chậm một chút… em rách mất…”
Cô nức nở van xin, nước mắt chảy dài xuống thái dương, thấm ướt cả gối sofa. Nhưng lời cầu xin ấy rơi vào tai Lục Thời Gia lại trở thành chất xúc tác mạnh mẽ nhất. Anh cúi xuống, hôn lên đôi môi đang run rẩy, nuốt trọn những tiếng rên rỉ vỡ vụn.
“Rách cũng phải chịu. Em là của anh, từng thớ thịt, từng giọt máu đều là của anh. Ngoan, thả lỏng ra, để anh vào sâu hơn nữa.”
Giọng anh khàn đặc, đầy mùi dục vọng và tính chiếm hữu bệnh hoạn. Anh không cho cô đường lui. Bàn tay to lớn giữ chặt hông cô, như gọng kìm sắt khóa cô lại, bắt cô phải tiếp nhận toàn bộ chiều dài và độ thô to khủng khiếp của anh.
“Bạch… bạch… bạch…”
Tiếng da thịt va chạm vang lên giòn giã, hòa cùng tiếng nước lép nhép dâm mị tạo nên một bản giao hưởng hoang dại. Thời An cảm thấy mình như con thuyền nhỏ chòng chành giữa cơn bão biển, bị những đợt sóng tình dục nhấn chìm.
Cơ thể cô gái nhỏ quá nhạy cảm sau cơn cực khoái trước đó, giờ đây lại bị kích thích liên tục khiến cô không thể kiểm soát được bản thân. Dịch thủy tuôn ra xối xả, bôi trơn cho cự vật của anh ra vào trơn tru.
“Ưm… a… sướng… anh ơi… em lại sắp…”
Thời An cong người, móng tay cào cấu vào lưng trần của Lục Thời Gia, để lại những vệt xước đỏ rớm máu. Bên trong cô co thắt dữ dội, vách thịt mềm mại siết chặt lấy “cậu nhỏ” của anh như hàng ngàn cái miệng nhỏ đang mút mát.
Lục Thời Gia gầm gừ trong cổ họng, gân xanh trên trán nổi lên cuồn cuộn. Cảm giác bị siết chặt, nóng hổi và ướt át bao vây lấy quy đầu khiến anh sướng đến phát điên.
“Kẹp chặt quá… Bé dâm đãng, em định mút chết anh à? Đợi anh… cùng nhau ra…”
Anh tăng tốc độ lên mức tối đa, dập liên hồi như máy khâu. Cả căn phòng chỉ còn lại tiếng thở dốc nặng nề và tiếng va chạm xác thịt.
“Aaaaaa!”
Thời An hét lên thất thanh, cả người giật nảy lên rồi căng cứng. Một dòng nước ấm nóng phun trào từ sâu bên trong cô, tưới đẫm lên quy đầu anh. Cùng lúc đó, Lục Thời Gia cũng không kìm nén được nữa. Anh ấn mạnh hông xuống, sâu đến mức không thể sâu hơn, rồi rùng mình, phóng thích dòng tinh hoa nóng hổi vào trong tử cung cô.
Dòng dung nham trắng đục tuôn trào, hòa lẫn với dâm dịch trong suốt, tràn ra ngoài mép, chảy xuống đùi non trắng muốt của cô gái nhỏ.
Cả hai ôm chặt lấy nhau, thở dốc. Thế giới xung quanh như ngừng quay. Chỉ còn lại nhịp tim đập loạn xạ và hơi ấm cơ thể hòa quyện vào nhau.
Lục Thời Gia từ từ rút ra, kéo theo một dòng chất lỏng hỗn hợp chảy dài. Anh nhìn “chiến tích” của mình trên người cô, ánh mắt dịu đi, ngập tràn yêu thương và thỏa mãn. Anh kéo cô vào lòng, hôn lên trán, lên mắt, lên mũi cô, thì thầm những lời yêu đương vụng về nhưng chân thành.
“Bé cưng… anh yêu em. Đừng bao giờ rời xa anh.”
Thời An mệt lả, rúc đầu vào ngực anh, lắng nghe nhịp tim mạnh mẽ của người đàn ông cô yêu, khóe môi khẽ cong lên một nụ cười hạnh phúc.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận