Chương 31

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 31

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Ngôi Nhà Mới Và Nỗi Lo Của Kẻ Sĩ Tình

Ngôi nhà mới của Tô Tình nằm ở tầng mười một của một khu chung cư tầm trung. Nó nhỏ, chỉ bằng một góc của căn áp mái cũ, nhưng ngập tràn ánh sáng.

Lý Quân không nói nhiều. Anh ta đến từ sáng sớm, lẳng lặng như một cái bóng, bắt đầu dỡ đồ. Anh ta khỏe kinh khủng. Cái tủ quần áo nặng trịch mà kim chủ cũ đặt làm, anh ta chỉ cần gồng mình một cái là nhấc bổng.

Tô Tình chỉ việc chỉ trỏ.

“Cái đèn chùm pha lê đó… vứt đi.”

“Bộ sofa da cá sấu này… bán.”

“Cái giường tròn nhung đỏ… đốt.”

Lý Quân nhìn cô, ánh mắt không tỏ rõ ý tứ. “Em định ngủ dưới đất à?”

“Em mua giường mới rồi. Giường gỗ bình thường.” Cô đáp.

Cô muốn vứt bỏ tất cả. Vứt bỏ quá khứ kim tiền lộng lẫy nhưng trống rỗng. Anh ta không hỏi thêm, lẳng lặng khuân mọi thứ cô chỉ định ra bãi rác của chung cư.

Đến tối, căn hộ gần như trống trơn, chỉ còn lại những thùng đồ cá nhân của cô.

Họ ăn tối bằng mỳ gói, ngồi bệt trên sàn nhà.

“Mai em đi làm.” Tô Tình dựa đầu vào vai anh. “Công ty mới.”

“Ừm.”

“Em sẽ là Tô Tình, nhân viên văn phòng. Không còn là… con búp bê trong tủ kính nữa.”

Lý Quân quay sang, bàn tay thô ráp của anh ta vuốt ve má cô. “Ở đó… có nhiều đàn ông không?”

Tô Tình bật cười. “Anh ghen à?”

“Không.” Anh ta đáp, mặt vẫn lạnh tanh. “Anh chỉ thấy… không an toàn.”

“Ai không an toàn?” Cô trêu chọc, ngón tay vẽ vòng tròn trên ngực anh. “Công ty đó, hay là em?”

Anh ta không trả lời bằng lời nói.

Anh ta kéo cô đứng dậy, ép cô vào bức tường vừa mới sơn lại, vẫn còn mùi vôi mới.

“Em.” Anh ta gằn giọng, hơi thở nóng rực phả vào mặt cô. “Em không an toàn.”

Anh ta cúi xuống, hôn cô ngấu nghiến. Nụ hôn mang mùi mỳ tôm và mùi sơn mới, kỳ lạ, nhưng lại kích thích.

“Lý Quân… em mệt…”

“Anh không an toàn,” anh ta thì thầm, bàn tay luồn vào trong áo phông của cô, siết lấy bầu ngực không mặc áo lót, “Anh không thích em ở một mình. Lỡ có kẻ nào khác… một kẻ giống như anh… tìm đến em thì sao?”

Hơi thở Tô Tình dồn dập. Lời nói của anh ta vừa bá đạo vừa… ngọt ngào một cách nguy hiểm.

Anh ta nhấc bổng cô lên, để hai chân cô quặp chặt lấy hông mình. Anh ta không cần giường. Anh ta đè cô vào tường, kéo chiếc quần thun của cô xuống.

“Anh… em… chúng ta còn chưa dọn xong…”

“Dọn em trước.”

Anh ta đỡ lấy cự vật đã căng cứng đến cực hạn, nhắm thẳng vào đóa hoa đã ướt đẫm mật dịch của cô, đâm mạnh vào.

“A!”

Tô Tình ngửa cổ ra sau, đầu đập nhẹ vào tường. Cảm giác bị xâm nhập đột ngột, mãnh liệt ngay giữa phòng khách trống trải khiến cô run rẩy. Anh ta bắt đầu thúc. Từng cú thúc mạnh mẽ, dứt khoát, như muốn đóng đinh cô vào bức tường đó, khẳng định chủ quyền.

“Anh hai… A… chậm… chậm lại…”

“Nói.” Anh ta gầm gừ bên tai cô, “Nói em là của ai?”

“Của… A… của em… Em là của em…”

“Nói dối!” Anh ta thúc mạnh hơn, sâu hơn, trúng ngay điểm nhạy cảm nhất.

“A! A! Của anh! Em là của anh… Lý Quân… A… tha em…”

Cô bị anh ta thao đến mức ý thức bay bổng. Căn phòng trống trải khiến tiếng da thịt va chạm “bạch bạch”, tiếng rên rỉ nức nở của cô vang vọng rõ mồn một.

Cô không biết mình đã lên đỉnh bao nhiêu lần. Chỉ biết khi anh ta bế cô (đã mềm nhũn) vào nhà tắm, hai chân cô vẫn còn run.

Họ ngồi bệt trên sàn nhà tắm lạnh lẽo. Anh ta ôm cô từ phía sau, để cô tựa vào lồng ngực mình.

“Em có biết…” Anh ta thì thầm, giọng đã dịu lại, “…cái tuần trước, anh ở trại ngựa, mà đầu óc cứ để ở đây không.”

Tô Tình quay lại nhìn anh.

“Anh cứ nghĩ,” anh ta vuốt lọn tóc bết mồ hôi của cô, “lỡ em ngã cầu thang, lỡ em ốm mà không ai biết. Lỡ… mẹ em lại đến tìm em, làm khó em. Anh lo đến phát điên.”

Tô Tình sững sờ.

Chưa. Chưa một ai.

Chưa một ai từng nói lo lắng cho cô. Kim chủ cũ chỉ lo cô “hỏng” hàng, lo cô mất giá. Cha mẹ nuôi lo cô không kiếm đủ tiền.

Nhưng người đàn ông này… anh ta lo cô bị ngã, bị ốm.

Nước mắt cô lại bắt đầu rơi. Lần này không phải vì đau, không phải vì tủi hờn.

“Anh là đồ ngốc.” Cô quay lại, vùi mặt vào ngực anh, khóc nức nở. “Đồ ngốc nhất mà em từng gặp.”

Lý Quân siết chặt vòng tay. “Ừ. Anh ngốc. Nên em phải ở yên đây. Để anh trông chừng.”

Bình luận

Để lại bình luận