Chương 314

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 314

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Ngôn Chiêu gật đầu, Trần Hoài Tự liền xoay người đi ra ngoài cửa. Ngôn Trăn không muốn anh rời đi sớm như vậy, theo bản năng gọi anh lại, bước chân Trần Hoài Tự dừng lại, hơi nghiêng đầu, đôi mắt đen như mực trầm tĩnh nhìn qua.
Tim cô bất giác đập nhanh hơn.
Ngôn Trăn cầm điện thoại di động, lòng bàn tay căng thẳng đến đổ mồ hôi, đi lên phía trước, hắng giọng, cố gắng tìm lý do: “Thêm wechat đi, chờ anh rảnh rỗi em mời anh một bữa, muốn cảm ơn anh một chút.”
Ánh mắt Trần Hoài Tự đảo qua hai tai đỏ bừng của cô, lại nhìn Ngôn Chiêu một cái, người sau nhún vai, bộ dáng không biết chuyện gì. Anh suy nghĩ một chút, quyết định vẫn là nói rõ ràng, không nên làm cho người ta chờ mong vô vị thì tốt hơn: “Không cần, tiện tay mà thôi.”
Nói xong, anh lưu loát xoay người, rất nhanh biến mất khỏi tầm mắt Ngôn Trăn.
Ngôn Chiêu kéo một cái ghế tới, tư thế tùy ý ngồi xem trò vui, lối đi nhỏ trong phòng ngủ chật chội, đôi chân dài của anh duỗi ra không có chỗ đặt, chỉ có thể đổi thành vắt lên, tiện tay cầm lấy con búp bê nhỏ Ngôn Trăn mang tới, tinh tế thưởng thức.
Anh ngẩng đầu, thấy em gái còn đứng tại chỗ, ngơ ngác nhìn về phía Trần Hoài Tự rời đi, nghiêng người về phía trước, nhẹ nhàng kéo đuôi tóc cô: “Choáng váng rồi sao?”
Ngôn Trăn đang xuất thần được anh gọi về ý thức, quay đầu, câu đầu tiên liền đi thẳng vào vấn đề: “Anh trai, anh ấy có bạn gái rồi sao?”
Ngôn Chiêu cảm thấy có chút buồn cười: “Em mới gặp cậu ấy lần đầu tiên, ngoại trừ tên thì cái gì cũng không biết, em đã muốn theo đuổi người ta?”
“Đúng vậy.” Ngôn Trăn đúng lý hợp tình nói, “Có vấn đề gì sao?”
Ngôn Chiêu đặt con búp bê lên bàn, chậm rãi nói: “Cậu ấy không có bạn gái.”
Ánh mắt Ngôn Trăn sáng lên.
“Nhưng anh khuyên em nên từ bỏ ý định sớm một chút, nữ sinh theo đuổi tên đó không ít, nhưng không ai thành công.” Ngôn Chiêu đánh giá cô một chút, “Em hẳn cũng không phải mẫu người cậu ta thích.”
Từ nhỏ đến lớn Ngôn Trăn muốn thứ gì có thứ đó, chưa từng thất thủ, nghe thấy Ngôn Chiêu nói vậy, cảm giác không phục trong lòng trong nháy mắt vọt lên.
“Em quyết định rồi, em muốn theo đuổi Trần Hoài Tự.” Cô hất cằm, chậm rãi tuyên bố rõ ràng, “Anh cứ chờ xem đi.”
Khoảng thời gian mới nhập học là bận rộn nhất. Các buổi lễ, hoạt động, tọa đàm, Ngôn Trăn bận đến mức đầu óc choáng váng, rốt cục hai tuần sau mới có cơ hội gặp lại Trần Hoài Tự.

Bình luận

Để lại bình luận