Chương 32

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 32

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Vết Cào Định Mệnh
Tô Luyến cảm nhận được luồng khí áp bức còn đáng sợ hơn gấp bội. Nếu Hà Tuyết Như là con cáo hống hách, thì Mạc Dịch chính là con mãnh thú săn mồi đang đứng trước mặt nàng. Hơi thở của hắn vẫn còn phảng phất mùi tình dục của kẻ khác, khiến nàng thấy lợm giọng.
Nàng hít một hơi thật sâu, ép buộc trái tim đang đập loạn xạ phải bình tĩnh. Nàng ngẩng đầu, ưỡn ngực, cố gắng giữ lại chút kiêu hãnh cuối cùng.
“Xin lỗi đã làm phiền học trưởng. Tôi đi nhầm đường.” Nàng nói rành rọt, giọng nói tuy có chút run rẩy nhưng quyết không yếu thế. “Tôi về lớp ngay đây.”
Nàng lách qua người hắn, nhanh như một con thỏ muốn thoát thân.
Nhưng ngay khi nàng vừa đi ngang qua, một bàn tay như gọng kìm thép đã chụp lấy cổ tay nàng.
“A!” Cơn đau nhói khiến nàng hét lên.
Như một phản xạ bị dồn nén, như một con mèo bị dẫm phải đuôi, tay còn lại của nàng vung lên, cố gắng cào cấu để tự vệ.
Xoẹt!
Năm ngón tay với bộ móng được cắt tỉa cẩn thận của nàng… quẹt thẳng qua gò má hoàn mỹ của Mạc Dịch.
Không khí như ngừng thở.
Tô Luyến chết trân. Nàng nhìn thấy bốn vệt móng tay đỏ ửng trên má hắn. Một vệt, có lẽ do móng tay nàng sắc nhất, bắt đầu rỉ ra một vệt máu li ti.
Nàng… vừa cào hội trưởng Hội Học sinh?
Khuôn mặt Mạc Dịch tối sầm lại. Áp suất không khí xung quanh hắn dường như giảm xuống âm độ. Bão tố bùng lên trong đôi mắt hổ phách. Hắn chậm rãi đưa tay lên, chạm vào vết cào rát bỏng.
Một giọt máu dính trên đầu ngón tay hắn.
Hắn nhìn giọt máu, rồi nhìn nàng.
Tô Luyến hoảng loạn tột độ.
[Trời ơi cái hệ thống chết bầm! Sao mày không cảnh báo sớm hơn!]
[Cảnh báo! Cảnh báo! Ký chủ không được phép làm tổn thương mục tiêu Đế Vương Khí Vận! Hành vi này sẽ làm hao tổn khí vận của chính ký chủ nghiêm trọng!]
[Giờ nói thì có ích gì nữa!]
Trong lúc nàng còn đang “giao tiếp” với hệ thống, vẻ mặt nàng trở nên ngây ngốc, mắt trợn tròn, môi hé mở. Cái vẻ mặt vừa hoảng sợ vừa ngu ngơ đó, lọt vào mắt Mạc Dịch, bỗng khiến cơn giận bừng bừng của hắn nguội đi một cách kỳ lạ.
Hắn bật cười. Một tiếng cười trầm thấp, nhưng đầy nguy hiểm.
“To gan lắm.”
Một giây sau, nàng cảm thấy trời đất quay cuồng. Hắn túm lấy nàng, chỉ một cú xoay người, đã ép thẳng nàng vào thân cây ban nãy hắn và Hà Tuyết Như vừa “vui vẻ”. Lưng nàng đập vào vỏ cây xù xì, đau điếng.
“Á…”
Hắn áp sát, cơ thể cường tráng dán chặt vào người nàng. Mùi bạc hà thanh khiết trộn lẫn mùi mồ hôi nam tính nồng đậm bao trùm lấy nàng. Và nàng cảm nhận được, rõ ràng đến đáng sợ, thứ vũ khí nóng rực vẫn chưa hoàn toàn bình tĩnh lại, đang cấn vào bụng dưới của nàng.
________________

Bình luận

Để lại bình luận