Chương 325

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 325

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Chờ cô đi ra, lại nhìn thấy Trần Hoài Tự đứng dựa vào tường cách đó không xa, không biết đã đợi bao lâu.
Chú ý tới cô, ánh mắt của anh thẳng tắp xoáy sâu, Ngôn Trăn làm bộ như không phát hiện, chậm rãi đi qua trước mặt anh, lễ phép chào hỏi: “Học trưởng, thật trùng hợp.”
Đột nhiên lại xa lạ với anh đến mức này, ngay cả “Anh Hoài Tự” cũng không gọi.
Cảm giác mất mát mãnh liệt ập tới, Trần Hoài Tự đứng thẳng dậy, đột nhiên nắm chặt cổ tay cô.
Ngôn Trăn lắp bắp kinh hãi, một giây sau, cả người đã bị anh kéo, lảo đảo đổ sang một bên.
Trong thư viện bầu không khí an tĩnh, Ngôn Trăn sợ náo loạn lớn chọc người khác chú ý, nhắm mắt theo sau anh, nhẹ nhàng bẻ tay Trần Hoài Tự, nhỏ giọng buồn bực nói: “Anh muốn đi đâu vậy?”
Trần Hoài Tự dẫn cô vào lối thoát hiểm, cửa phía sau chậm rãi khép lại, cầu thang trống rỗng hoàn toàn yên tĩnh, chỉ còn lại hai người bọn họ, đèn điều khiển âm thanh sáng lên rồi vụt tắt khi bước chân ngừng lại.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, đột nhiên trầm mặc, không nói gì với nhau, Ngôn Trăn nói: “Không có chuyện gì, em đi trước đây.”
“Em và cậu ấy,” Trần Hoài Tự dừng một hồi, tựa hồ rất không muốn hỏi những câu thế nào, “Bên cạnh nhau rồi sao?”
Ngôn Trăn kinh ngạc trước suy đoán của anh, nhưng rất nhanh phản ứng lại, nhướng mày: “Tại sao em phải nói cho anh biết.”
Trần Hoài Tự thấy cô không phủ nhận, giọng nói lạnh xuống, chỉ nói bốn chữ: “Chia tay với cậu ấy đi.”
“Anh thật kỳ quái, dựa vào đâu mà quản chuyện yêu đương của em.” Ngôn Trăn tỏ vẻ không chút yếu ớt nhìn anh.
“Em nói em thích anh.” Anh nhìn cô, “Đều là giả sao?”
“Đúng vậy, em đã từng rất thích anh, nhưng em đã nói rồi, chúng ta không thích hợp.”
Anh lại đi về phía trước một bước, ép cô đến góc tường, bao phủ cô gái nhỏ trong ngực của mình, cúi đầu nhìn cô, “Không thử một lần làm sao biết không thích hợp?”
Ngôn Trăn cố gắng né tránh, lại bị anh túm cằm, cúi đầu hôn lên môi.
Cô như thế nào cũng không ngờ được Trần Hoài Tự sẽ làm chuyện này như này, sửng sốt một chút, cắn môi đẩy anh: “Anh làm gì vậy, anh đùa giỡn lưu manh!”
“Có qua có lại.” Trần Hoài Tự bình tĩnh nói, “Không phải em cũng từng làm vậy với anh sao?”
Hai má cô rất nhanh bốc cháy: “Anh… anh không say?”
Lần trước là khi cùng đi KTV, Ngôn Trăn nhờ Ngôn Chiêu chuốc say Trần Hoài Tự, sau đó đuổi những người khác ra ngoài, ở trong góc phòng len lén hôn anh.
Xúc cảm bên môi ấm áp, Trần Hoài Tự mở mắt ra, đôi mắt đen kịt được men say nhuộm thêm vài phần mê ly.

Bình luận

Để lại bình luận