Chương 327

Ngôn Trăn hoảng hốt nghĩ.
Trong cầu thang yên tĩnh tràn ngập tiếng nước bọt hôn môi mập mờ, còn có tiếng thở dốc phập phồng hỗn loạn.
Cho đến khi chuông điện thoại di động rung lên phá vỡ nụ hôn triền miên này.
Ngôn Trăn lấy điện thoại trong túi ra nhìn thoáng qua, tên Alex đập vào mắt, đoán chừng là thấy cô đi quá lâu, ân cần hỏi thăm một chút.
Trần Hoài Tự rũ mắt nhìn cô xóa cuộc gọi, trả lời wechat một câu, ngón tay dừng trên vành tai cô, thấp giọng hỏi: “Khi nào thì chia tay?”
Ngôn Trăn trừng anh một cái: “Anh nhìn bản thân xem, bại hoại đạo đức, lại muốn xen vào tình cảm của người khác.”
Anh im lặng không nói.
Cô hừ một tiếng, còn mang thù với câu nói kia của anh: “Dù sao yêu đương cũng không nằm trong kế hoạch hiện tại của anh, cho dù em chia tay thì thế nào.”
“Nếu như anh nói, anh nguyện ý vì em mà thay đổi thì sao?”
Ngôn Trăn dời ánh mắt, rút tay ra khỏi bàn tay to lớn kia: “Anh nguyện ý thay đổi, em nhất định phải tiếp nhận sao?”
“Ừm.” Anh buông lỏng xiềng xích đối với cô, “Em có quyền lựa chọn.”
Tuy rằng ngoài miệng anh nhượng bộ, nhưng rõ ràng cô thấy được sự bắt buộc trong ánh mắt anh.
Thế cục hoàn toàn xoay chuyển.
Nếu như nói, lúc trước Ngôn Trăn cả ngày vây quanh Trần Hoài Tự, như vậy hiện tại, chính là Trần Hoài Tự thường xuyên xuất hiện ở bên cạnh cô, cũng không quấn quýt như sam, nhưng cảm giác tồn tại vô cùng mãnh liệt.
Lúc bốn bề không có người, thỉnh thoảng cô quấn lấy anh, chủ động hôn anh, lúc hai người hôn đến khó dừng khó phân, cô lại lặng lẽ trêu chọc anh không có danh phận, thần sắc bình tĩnh của anh xuất hiện khe nứt.
Anh mất hứng, cô lại hôn anh, dỗ dành anh, hứa hẹn cô nhất định sẽ nhanh chóng chia tay Alex.
Trần Hoài Tự mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng.
Một buổi tối, Ngôn Chiêu cầm điện thoại di động, quơ quơ về phía Trần Hoài Tự: “Trăn Trăn chạy bộ đêm, sân thể dục bên cạnh ký túc xá khoa chính quy, muốn mình đi cùng em ấy, nếu không thì cậu…?”
Trần Hoài Tự mím môi, không nói câu nào, đứng dậy khoác áo khoác, kéo khóa kéo lêи đỉиɦ, xoay người ra cửa.
Sân thể dục rất náo nhiệt, tốp năm tốp ba người tụ tập thành đoàn, đường chạy đều chật ních. Trần Hoài Tự đi xuyên qua đám người, rốt cuộc tìm được Ngôn Trăn.
Cô đang làm nóng cơ thể, một bên cười đùa với Alex.
Nhìn thấy Trần Hoài Tự, mà không phải Ngôn Chiêu, Ngôn Trăn không bất ngờ kéo anh lại, giới thiệu với bọn họ: “Vị này là bạn của anh trai mình, là nghiên cứu sinh, Trần Hoài Tự.”
Cô lại nói với Trần Hoài Tự: “Đây là bạn học của em, Alex .”
Là “bạn học”, chứ không phải “bạn trai”.

Bình luận

Để lại bình luận