Chương 33

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 33

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Trời vừa sáng, Lưu Đóa liền tìm một góc gọi đïện thoại về nhà “Mẹ, gần đây tɾong nhà không có việc gì chứ.”
“Ha ha, rốt cuộc cũng biết gọi đïện thoại về nhà.” Mẹ Lưu Mụ Mụ mỉa mai nói, “Tao còn tưởng rằng mày mãi mãi cũng không có ý định gọi đïện thoại về nhà.”
Lưu Đóa cảm thấy rấtkhó chịu vì những lời này của mẹ mình, cô cố chịu đựng cơn tức giận nói “Nếu mẹ cứ tiếp tục thế này, con có thể sẽ không bao giờ gọi đïện thoại về nhà nữa. Nói đi, chuyện gì, đứa em trai ngỗ nghịch kia của con lại làm ra chuyện gì rồi?”
“Sao mày có thể nói đến em trai mày như thế?” Nghe được con trai bảo bối bị con gái nói như vậy, mẹ Lưu rấtkhông vui.
Lưu Đóa cảm thấy toàn thân lửa giận không có chỗ nào để bộc phát, hôm nay nếu không nói cho rõ ràng, cô sẽ bị tức chết “Đứa con trai vô dụng͟͟ kia của mẹ, gọi đïện thoại cho con nói hắn muốn chết, nói đi, là chuyện gì xảy ra?”
Mẹ Lưu nghe xong, quay đầu nhìn con trai đang chơi game tɾong nhà, sau đó đổi giọng nói với cô “Mày về nhà sẽ biết.” Nói xong “tút” một tiếng cúp đïện thoại.
Lưu Đóa đang tɾong phòng tắm gọi đïện thoại, cô bất đắc dĩ, giơ tay lên muốn đem nó đập vỡ. Mỗi lần cùng người nhà nói chuyện đïện thoại xong, cô đều có cảm tưởng mình muốn nhảy lầu, đïện thoại kịp thời bị giật lấy, cơ thể bị người từ phía sau ôm chặt, Dương Đình Nhất hôn lên cổ cô “Được rồi, đừng nóng giận, đïện thoại hỏng còn phải bỏ tiền mua, em cũng sẽ đau lòng.”
Lưu Đóa không muốn bị hắn nhìn thấy mình tɾong bộ dạng thế này, nhưng hết lần này tới lần khác đều bị hắn bắt gặp, cô không biết nên phải làm gì. Dương Đình Nhất hôn lên môi cô một cái “Được rồi, việc này giao cho anh, em không cần phiền lòng. Anh có rấtnhiều cách để khiến em trai em nghe lời.”
“Anh đừng làm bậy.” Lưu Đóa nghe xong, lập tức bối rối, mặc dù cô rấttức giận đối với đứa em trai này, nhưng cô có thể tưởng tượng ra thủ đoạn của Dương Đình Nhất. Nếu như dùng biện pháp quá ma͙nh, người nhà tức giận sẽ đổ lên người cô, cô cũng không muốn tự mình chuốc lấy cực khổ.
Dương Đình Nhất lật người cô lại, hôn lên môi cô “Yên tâm, em vẫn chưa tin tưởng anh sao? Anh nhất định có cách khiến hắn nghe lời, nhưng đồng thời cũng không gây phiền phức gì cho em, tin tưởng anh.”
Người đàn ông trước mặt mặc dù nhỏ hơn cô rấtnhiều, nhưng hắn cao ráo, đẹp trai, có năng lực, điều này mang lại cho cô cảm giác an tâm khó tả. Dưới cảm giác yên tâm này, Lưu Đóa gật đầụ Hi vọng hết thảy đều phát triển theo phươռg hướng tốt.
Dương Đình Nhất ôm cô vào lòng, không chút khách khí hôn lên, Lưu Đóa đẩy hắn, Dương Đình Nhất vòng tay ra sau lưng cô, tiến sát thêm một bước.
Hai người hôn nhau không rời tɾong phòng tắm, Lưu Đóa bởi vì có tâm sự, cơ thể như mất hết sức lực, Dương Đình Nhất nhạy cảm nhận ra, cuối cùng hôn thêm một cái, có chút không nỡ rời khỏi môi cô “Được rồi, đừng lo lắng, mọi chuyện để anh lo.”
Chiều hôm đó, hai người lên máy bay về nhà Lưu Đóa. Trên máy bay Lưu Đóa có chút bất an “Em…”
Dương Đình Nhất nắm chặt tay của cô “Yên tâm đi, đã có anh ở đây, em không cần lo lắng.”
Lưu Đóa hít sâu một hơi, càng đến gần nhà, tɾong lòng càng căng thẳng, không phải là vì sắp được trở về nhà, mà là vì lo lắng và bất lực, bất lực trước những gì sắp xảy ra.
Cất cánh được gần nửa tiếng, Lưu Đóa đang chuẩn bị ngủ thì nghe thấy giọng của cơ trưởng từ loa thông báo vang lên “Các vị hành khách xin chú ý, các vị hành khách xin chú ý, phía trước đột nhiên xuấthiện khí lưu ma͙nh, máy bay sẽ phải hạ cánh khẩn cấp tại Thành phố A, xin các vị hành khách chuẩn bị sẵn sàng.”
Lưu Đóa lập tức bị giật mình tỉnh giấc, cô thực sự cảm thấy bản thân mình không may mắn, tại sao lại hết lần này tới lần khác gặp phải những chuyện như vậy?

Bình luận (0)

Để lại bình luận