Chương 332

Mặt cô ấy chợt đỏ bừng, lắp bắp “Anh, anh, anh… Đồ biến thái ”
“Lần trước uống say em đã quên rồi.” Tần Phong ôm cô ấy đi về phía trước “Lần đó em còn kéo tay của tôi bắt tôi chạm vào, còn nói không nhỏ chút nào, muốn tôi thử xem cảm giác thế nào.”
Hứa Phi đỏ mặt, lập tức bịt miệng anh ấy lại “Anh đừng nói nữa ”
Cô ấy h0àn toàn không nhớ những điều này.
Cô ấy còn tưởng anh ấy chỉ nói bậy.
Có thể thấy vẻ mặt của đối phươռg rấtnghiêm túc, không hề giả tạo, Hứa Phi không nhịn được lập tức bỏ tay ra hỏi anh ấy “Sau đó thì sao? Anh có chạm vào không?”
Tần Phong cố ý trêu chọc cô ấy “Đương nhiên.”
“A a Biến thái ” Hứa Phi đấm thật ma͙nh vào ngực anh, nếu không phải bà dì đang tới thăm, cả người cô như mất hết sức lực, một quyền này ¢hắc chắn sẽ khiến Tần Phong kêu lên đau đớn.
Tần Phong đợi cô ấy trút giận xong mới nói “Tôi lừa em đấy, đồ ngốc.”
Hứa Phi “…”
Cô ấy tức giận tới mức rấtmuốn đánh anh, nghĩ lại đối phươռg vẫn còn đang ôm mình, lại bỏ tay xuống, đột nhiên nhớ tới điều gì đó, cô ấy lại hỏi “Tôi còn nợ anh một món quà, anh còn nhớ không?”
Tần Phong gật đầụ
“Vậy anh muốn thế nào?” Hứa Phi nói “Bây giờ tôi đã kiếm được một ít tiền, tôi có thể mua cho anh thứ gì đó đắt hơn một chút, chỉ một chút thôi.”
Tần Phong suy nghĩ một chút rồi nói “Vậy em mua cà vạt cho tôi đi.”
“Được.” Hứa Phi bắt đầu có hứng thú “Tôi vẫn chưa tặng cà vạt cho ai cả, lần sau đi trung tâm mua sắm tôi sẽ xem xét.”
“Có điều tôi có hơi kén chọn.” Tần Phong nói.
“A?” Hứa Phi cau mày nghĩ nghĩ “Vậy nếu tôi mua mà anh không thí¢h thì phải làm sao bây giờ? Vậy anh đi cùng với tôi đi? Đến lúc đó nếu anh không thí¢h, có thể đổi.”
Tần Phong khẽ “ừm” một tiếng đáp lại.
Một nhóm người mặc đồng phụcmang the0 mấy hộp pháo hoa lớn tràn ra khỏi du thuyền như ong vỡ tổ, miệng liên tục hô nhanh lên, nhanh lên. Hứa Phi nhìn thấy một nhóm người khiêng hàng chục hộp pháo hoa, vô thức hỏi “Tần Phong, vừa rồi anh cũng không xem pháo hoa sao?”
“Ừm.” Bận rộn tìm thuốc và pha nước đường đỏ cho Hứa Phi nên dĩ nhiên anh không có thời gian xem pháo hoa.
Hứa Phi nghĩ đến cốc nước đường nâu, tɾong lòng có chút cảm động “Vậy lát nữa chúng ta cùng xem nhé?”
Tần Phong cúi đầu nhìn mặt cô ấy “Em đang muốn hẹn hò với tôi à?”
Hứa Phi đỏ mặt “… Đâu có.”
“Nếu không phải thì không xem.”
Hứa Phi vùi mặt vào ngực anh ấy, một lúc sau mới ngẩng đầu lên, đỏ mặt nói “…Vậy coi như em đang hẹn hò với anh đi.”
Tần Phong nhếch môi cười “Được.”

Bình luận

Để lại bình luận