Chương 335

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 335

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Ngôn Trăn tìm kiếm một hồi, ôm mấy cái hộp vào trong ngực: “Em đã tìm hết rồi, tất cả những món quà sinh nhật anh từng tặng cho em.”
Cô có chút chột dạ, nhưng lại cố gắng giải thích: “Hàng năm em nhận được rất nhiều quà, căn bản không thể mở từng món. Hơn nữa khi đó em ghét anh, cũng không nghĩ tới anh có thể tặng em thứ gì tốt.”
“Không sao, bây giờ bóc ra xem cũng không muộn.”
Ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lẽo chiếu trên ban công, ghế dựa nhẹ nhàng lay động, Trần Hoài Tự ôm Ngôn Trăn vào trong ngực, cùng cô mở quà.
“Đây là sinh nhật đầu tiên của em sau khi chúng ta quen nhau.” Trần Hoài Tự nhớ lại, “Trước khi tặng quà, anh đã hỏi thăm Ngôn Chiêu một chút, mới biết thì ra sinh nhật hàng năm của em, đều nhận được nhiều quà đắt tiền như vậy.”
“Lúc ấy sự nghiệp của anh còn chưa khởi sắc, căn bản không tặng nổi những thứ quý giá kia, nghĩ đi nghĩ lại, liền tặng cái này.”
Ngôn Trăn lật xem: “Đây là… ảnh chụp?”
“Ừm.” Anh giải thích, “Lần đó em đến Boston, bởi vì thời tiết, có rất nhiều nơi muốn đi mà không đi được, sau đó về nước cũng không quay trở lại, anh chỉ muốn lưu giữ lại cho em một chút.”
Một mình anh mang theo máy ảnh, lúc rảnh rỗi, đi hết những nơi cô đã từng lên kế hoạch một lần. Cố gắng chụp phong cảnh đẹp nhất, trong điều kiện thời tiết tốt nhất.
Phía sau mỗi tấm ảnh, đều có chữ viết tay ngày và thời gian chụp, thậm chí chính xác đến từng giây, phía dưới còn có địa chỉ tiếng Anh.
Vì quyển ảnh này, vốn dĩ, anh phải chuẩn bị mấy tháng.
Trần Hoài Tự còn nói: “May mà em không mở ra xem.”
Khi đó chính anh đang trong giai đoạn mê mang lại do dự. Sợ cô đã nhìn quen đồ đắt tiền, khi nhìn thấy quà anh tặng sẽ nghĩ chúng rẻ tiền.
Càng sợ cô cho rằng tình cảm của anh cũng rẻ mạt như vậy.
Nhưng khi đó anh chỉ có thể cho cô những thứ này, một chút chân tâm bé nhỏ không đáng kể.
Ngôn Trăn cúi đầu, nghiêm túc lật xem từng tấm, lấy ra một tấm thiệp chúc mừng ở giữa.
Trần Hoài Tự ôm chặt cô, nhận lấy thiệp chúc mừng: “Anh đọc cho em nghe.”
Anh chậm rãi mở miệng:
“Ngôn Trăn, đầu tiên chúc em sinh nhật vui vẻ.
Sinh nhật này đối với em mà nói, nhất định là rất đặc biệt. Hôm nay em đã bước vào tuổi trưởng thành, mở ra một giai đoạn mới trong cuộc đời. Thời điểm viết tấm thiệp chúc mừng này, Boston đang nghênh đón mùa xuân, hoa anh đào ngoài cửa sổ nở rộ rất đẹp, rất rực rỡ.”

Bình luận

Để lại bình luận