Chương 34

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 34

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Trên người Kiều Sơ Vũ lại mặc một bộ quần áo cũ.

Mặc dù trước khi đến đây cô đã cẩn thận là ủi nó qua một lượt, nhưng vẫn không dấu được vẻ nghèo khổ đối lập với sự xa hoa của không gian.

Ngược lại Xảo Vy lại vô cùng rực rỡ.

Vẻ tiều tụy mấy ngày trước của cô ta biến mất hẳn, thay vào đó là đôi môi đỏ chúm chím căng mọng, má hây hây hồng toát lên dáng vẻ nũng nịu kiều mỵ.

Kiều Sơ Vũ đương nhiên không nhận ra cô ta, dù sao đầu óc cô cũng có một chút “vấn đề”. Hơn nữa cô lại vô cùng sợ hãi Doãn Trạch, vừa bắt gặp hắn liền cúi mặt muốn bước đi thật nhanh.

“Đứng lại!” Xảo Vy lại dường như đã khắc ghi sâu hình bóng của Kiều Sơ Vũ vào trong tâm trí, vừa nhìn thấy bóng lưng cô, ả liền nhận ra ” tình địch” quá cố của mình.

Một tay Xảo Vy kéo Doãn Trạch, một tay vươn tới nắm lấy cổ Kiều Sơ Vũ.

Một cú giật mạnh khiến Kiều Sơ Vũ ngã xõng xoài ra sàn.

“Đauuu….” Mông nhỏ bị đập mạnh xuống đất, tay dùng để chống xuống cũng bị xước một mảng.

Tiếng kêu đau nhẹ như lông vũ ve vãn trong tim Doãn Trạch.

Không những khiến trái tim hắn ngứa ngáy, mà đến người anh em dưới đũng quần của hắn cũng rục rịch đứng lên.

“Đây là nơi chó mèo như mày cũng có thể vào đây hả? Không sợ làm bẩn bầu không khí của tôi?” Xảo Vy dáng vẻ giận giữ, một chân giẫm lên tay Kiều Sơ Vũ, một bên quay ra chất vấn giám đốc trung tâm thương mại.

Xảo Vy còn lo lắng con ả này có thể thay thế cô ta bên cạnh Doãn Trạch. May mắn Doãn Trạch chỉ là hứng thú nhất thời, cuối cùng vẫn là quay lại bên cạnh cô ta.

“Dạ vâng… Vâng thưa tiểu thư, tôi sai người đuổi ả ra ngay” Giám đốc nhìn thấy khuôn mặt Doãn Trạch tối sầm, cho rằng mình đã làm phu nhân tương lai phật ý, liền sợ hãi tức tốc gọi cho bảo vệ tới.

Bảo vệ ở đây đều là người được đào tạo chuyên nghiệp, rất nhanh đã chạy tới một đoàn dài. Mặt người nào người nấy đều là dáng vẻ hung dữ đáng sợ.

Tay Kiều Sơ Vũ bị Xảo Vy dẫm dưới chân dần trở nên sưng đỏ.

“Không… Không cần.” Kiều Sơ Vũ không hiểu rốt cuộc bản thân mình đã làm gì đắc tội với vị quý phu nhân kia, dùng hết sức lực của bản thân rút tay ra, chầm chậm bò lên:” Tôi sẽ tự đi.”

Dù sao hàng cũng đã giao, tiền cũng đã nhận, cô cũng không còn việc gì ở nơi này.

Ánh mắt Doãn Trạch như có như không dừng ở vết thương trên tay Kiều Sơ Vũ, sau đó quay lưng bước đi thẳng.

“Mày!” Xảo Vy còn muốn gây chuyện, dù sao Kiều Sơ Vũ cũng khiến cho ả có khoảng thời gian không dễ chịu, nhưng thấy Doãn Trạch quay lưng bỏ đi liền hốt hoảng đi theo hắn.

Giờ phút này cô ta phải ở bên cạnh Doãn Trạch, đề phòng hắn lại vừa mắt con ranh nào đó.

Kiều Sơ Vũ ôm lấy vết thương rỉ máu trên tay, thầm nghĩ bản thân thật là quá xui xẻo. Trên đường về nhà, để không khiến bà cụ lo lắng, cô dừng lại ở một tiệm thuốc nhỏ ven đường mua một chút băng gạc.

Còn lại vài trăm đồng liền ghé qua cửa hàng mua đồ về nấu ăn.

“Sơ Vũ?” Giọng nói ấm áp của Lục Tư Đình vang lên sau lưng cô.

Kiều Sơ Vũ giật bắn mình, máy móc quay đầu lại.

Cảm giác khi gặp Doãn Trạch cùng Lục Tư Đình không giống nhau chút nào.

Trong thời gian ở nơi kia, Giang Âm cùng Doãn Trạch đối với cô giống như ác quỷ địa ngục, thì Lục Tư Đình lại giống như một vị thiên thần sa ngã.

Hắn mặc dù phương diện kia không biết kiềm chế, thường xuyên làm đau Kiều Sơ Vũ, nhưng suy cho cùng ở những phương diện khác vẫn là đối xử với cô vô cùng dịu dàng.

Cảm xúc Kiều Sơ Vũ dành cho hắn không hoàn toàn là sợ hãi cùng thuần phục giống như hai người kia.

Nhớ đến chuyện này khiến Kiều Sơ Vũ xấu hổ, mặt mũi đỏ bừng đặt cả gói hoa quả mới chọn xong trong tay chạy ra ngoài: “Anh nhận nhầm người rồi.”

Bình luận

Để lại bình luận