Chương 34

Thi cử ngược lại với việc làm bài tập. Giải quyết những câu đơn giản trong đề rất dễ có điểm, bài tập thì thích hợp để người ôn tập kiến thức, được tự luyện những chỗ bản thân không thuần thục.
Có Hà Thương đề xuất ý kiến, Dư Nhu rất nhanh đã hoàn thành xong kế hoạch.
Trước khi bắt đầu học môn vật lý, cô tò mò hỏi đối phương: “Vậy trước đây anh cũng thế này phải không?”
Hà Thương nói: “Căn bản anh không có làm bài tập, chỉ chép bài bạn cùng bàn. Hiển nhiên em lại không có một người bạn ngồi cùng bàn giỏi.”
Dư Nhu: “…” Anh đây là đợi cơ hội để nói móc cô một chút phải không.
Đối phương thông minh như vậy, sao lại làm giáo viên, tương lai hẳn phải rất rộng mở.
Dư Nhu cho rằng đằng sau đó phải có một câu chuyện xưa.

In bảng kế hoạch ra thành mười tờ.
Dư Nhu mang theo hai bảng tới trường học, cô còn chưa kịp ngồi nóng ghế, Hướng Hải Đường đã mượn vở bài tập để chép. Dư Nhu từ chối: “Lần trước cậu mới nói muốn tự học, nhanh như vậy đã không kiên trì nổi rồi, tớ không thể làm vai ác phá hư ước mơ của người khác được.”
“Nhưng nếu tớ không làm, thầy sẽ la.” Hướng Hải Đường sốt ruột nói.
“Cậu cứ lấy bài ra làm đi, tự mình làm tốt hơn so với chép của người khác để đối phó với thầy.” Dư Nhu lấy cuốn vật lý ra, thừa địp chưa bắt đầu tiết nhìn lại lần nữa.
Hướng Hải Đường rất tin lời Dư Nhu nói, nếu không lần trước làm sao lại vui vẻ như vậy khi nghe đối phương nói mình sẽ trở thành học bá, đó không phải xu nịnh như bình thường, mà là tin tưởng vào tiềm lực của bản thân!
Bởi vì cô ấy không hoàn thành xong bài tập, nên mỗi tiết đều bị phê bình một lần, giáo viên còn tức đến mức bắt đứng nghe giảng bài.
Nên khi làm hết bài tập của một ngày, đến phòng giáo viên nộp, còn nhận được khích lệ: “Còn chưa tới nổi không cứu được.”
Dư Nhu lúng túng cười, vậy cũng coi như khích lệ? Bạn cùng bàn này thật là một người lạc quan…
Khi áp dụng kế hoạch thời khóa biểu được giữa chừng, thì xuất hiện biến động, Dư Nhu cứ xóa xóa rồi sửa sửa, cố gắng thích ứng hơn một tuần lễ, mỗi ngày sinh hoạt học tập đều ngay ngắn có nề nếp, Hướng Hải Đường thấy vậy cũng bắt chước làm ra một bảng, khác cái là dán thêm mấy chữ ký hình ảnh của thần tượng mình thích, lúc không kiên trì nổi, thì quay ra sau nhìn kêu lên vài câu ‘Ông xã, anh chờ em.’
Dư Nhu buồn nôn một trận, mở bảng thời khóa biểu ra ghi ở phía dưới hai chữ in hoa – HS.

Bình luận

Để lại bình luận