Chương 34

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 34

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Bữa Tối Bốn Giờ Chiều

Cửa căn hộ vừa đóng lại, Lý Quân đã quăng túi đồ xuống sàn.

“Đi tắm.” Anh ta ra lệnh.

“Hả? Nhưng đồ ăn…”

“Em đi tắm. Anh dọn đồ.”

Tô Tình hiểu ý. Anh ta muốn cô “sạch sẽ”. Cô mỉm cười, đi vào phòng tắm.

Lúc cô bước ra, trên người chỉ quấn hờ chiếc khăn tắm, Lý Quân đã dọn xong mọi thứ vào tủ lạnh.

Anh ta đang đứng quay lưng về phía cô, uống nước. Tấm lưng rộng, vạm vỡ.

Tô Tình rón rén đi tới, vòng tay ôm anh ta từ phía sau. “Anh hai… vất vả rồi.”

Lý Quân cứng người. Anh ta đặt ly nước xuống, xoay người lại.

“Khăn.” Anh ta chỉ.

“Em quên mang đồ…”

Anh ta bế thốc cô lên. “Không cần mặc.”

Anh ta bế cô vào phòng ngủ. Cuộc hoan lạc buổi sáng chỉ là khai vị. Bây giờ mới là bữa chính. Anh ta ném cô lên giường, xé toạc chiếc khăn tắm.

“Tô Tình,” anh ta gầm gừ, “Em cố ý, đúng không?”

“Em không có…”

Anh ta đè lên cô. “Em có.”

Anh ta không vội vã. Anh ta hôn cô. Hôn từ môi, xuống cổ, xuống xương quai xanh. Bàn tay thô ráp của anh ta bắt đầu khám phá cơ thể cô.

Nhưng khi anh ta chuẩn bị tiến vào, Tô Tình bỗng đẩy anh ta ra.

“Khoan đã.”

“Sao nữa?” Anh ta gằn giọng, dục vọng bị cắt ngang khiến anh ta khó chịu.

Tô Tình cười, lật người, đè anh ta xuống. Cô ngồi lên bụng anh ta.

“Để em.” Cô thì thầm.

Cô bắt đầu hôn anh ta. Hôn lên ngực, lên cơ bụng rắn chắc. Rồi cô trượt dần xuống.

Lý Quân gồng cứng người. “Em… định làm gì?”

Tô Tình không đáp. Cô nắm lấy cự vật nóng rực của anh ta. Cô ngắm nghía nó, rồi vươn đầu lưỡi, liếm nhẹ lên đỉnh.

“A…” Lý Quân rít lên.

Tô Tình ngậm lấy nó.

Bữa trưa bị trì hoãn vô thời hạn.

Đến bốn giờ chiều, Tô Tình mới lết được vào bếp. Hai chân cô run lẩy bẩy. Lý Quân tinh lực thật sự quá đáng sợ. Họ đã làm hết ở phòng ngủ, ra sofa, rồi lại vào phòng tắm.

Lý Quân cũng vào bếp, phụ cô nhặt rau.

“Anh làm em gãy eo rồi.” Cô lườm anh.

“Tối anh xoa bóp cho.” Anh ta thản nhiên đáp.

Họ ăn tối lúc… bốn giờ chiều. Cả hai đều đói lả.

Ăn xong, Tô Tình lôi anh ta đi ngủ bù. Cô gục đầu vào ngực anh, ngủ say sưa.

Cô tỉnh dậy khi trời đã nhá nhem tối. Lý Quân vẫn đang ôm cô, và anh ta… đang nhìn cô.

“Em ngủ như heo.”

“Tại ai?” Tô Tình dụi mắt. “Mấy giờ rồi? Anh không về à?”

“Không.” Anh ta siết cô chặt hơn. “Hôm nay là ngày nghỉ của anh. Tối nay anh ở đây.”

“Nhưng… Hắc Phong của anh…”

“Tiểu Kiệt lo được.” Bàn tay anh ta lại bắt đầu không yên phận, luồn vào trong áo cô, xoa nắn eo cô.

Tô Tình rùng mình. “Em mỏi lắm…”

“Anh biết.” Bàn tay anh ta di chuyển lên, “Xoa bóp cho em.”

Anh ta xoa bóp rất điêu luyện. Lực đạo vừa phải, ấn đúng vào những huyệt đạo mỏi nhừ. Tô Tình thoải mái rên rỉ.

“Anh hai… tay nghề tốt thật…”

“Ừm.”

Bàn tay anh ta, không biết từ lúc nào, đã trượt từ bả vai… xuống bầu ngực cô.

“Lý Quân…”

“Xoa bóp.” Anh ta thản nhiên đáp, ngón tay bắt đầu vê nhẹ hạt đậu nhỏ.

Tô Tình thở dốc. “Đây… đây không phải xoa bóp…”

“Là xoa bóp kiểu Lý Quân.” Anh ta lật cô lại. “Bữa tối. Bắt đầu.”

Bình luận

Để lại bình luận