Chương 34

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 34

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Alpha bé nhỏ đói khát, dùng gậy thịt thỏa thích hưởng thụ món ăn ngon (phần 2)

Anh đi xuống từ trên người Tiêu Trạch, xoay người ghé vào bàn làm việc, vểnh cao mông chờ đợi Alpha đỏ mắt đến thỏa mãn mình —— Dục vọng muốn tự ngược.

Pheromone của Lạc Minh trong nháy mắt thổi quét cả gian phòng làm việc, Tiêu Trạch giống như con rối gỗ bị giật dây tới gần anh, xé rách quần của anh, tách cánh mông của anh ra, bạo lực đâm cặc vào trong thân thể của Lạc Minh.

Lạc Minh cau mày hừ nhẹ một tiếng.

Tiêu Trạch đè anh ở trên bàn, hai tay nắm lấy hai tay của anh, mặt Lạc Minh bị ép phải dán vào mặt bàn lạnh như băng, nửa người dưới bị Alpha có đầu óc bị dục vọng thú vật tạm thời lấp đầy điên cuồng đụ.

Có chút đau, nhưng rất sảng khoái, Lạc Minh không phân biệt rõ được đây rốt cuộc là giao phối mang đến cho anh khoái cảm, hay là tâm lý muốn tự ngược mang tới đau đớn làm cho anh hưng phấn sung sướng.

“A… A…” Lạc Minh nhẹ giọng ngâm nga, đụ quá mức mãnh liệt làm cho hai chân anh có chút mềm nhũn.

“Anh Lạc Minh…” Tiêu Trạch thở hổn hển, phun một chút ở sau lưng Lạc Minh, trong miệng còn hừ ra tên của anh: “Anh Lạc Minh, em muốn bắn.”

Có thể ngâm mình trong pheromone mạnh mẽ của Omega để làm tình là một chuyện rất sảng khoái, mỗi một tế bào toàn thân đều được bao bọc bởi pheromone của Omega, mỗi một tế bào toàn thân đều đang hưng phấn.

Đây là món quà mà chỉ có Omega cấp SSS mới có thể ban ân cho Alpha, hơn nữa Lạc Minh là Omega cấp SSS từ lần thứ hai phân hóa giới tính tới nay, vậy Tiêu Trạch chính là Alpha đầu tiên làm tình với Omega cấp SSS.

“Cậu bắn đi.” Lạc Minh nói.

Tiêu Trạch ghé vào trên người Lạc Minh, thả lỏng, hưởng thụ quá trình bắn tinh bên trong cơ thể anh.

Lạc Minh bị Tiêu Trạch đưa tới đế đô kiểm tra thân thể, trên đường trở về, anh nhận được điện thoại của mẹ.

Vừa mới bắt máy, đầu dây bên kia đã vô cùng lo lắng hỏi han: “A Minh, sao gần đây con không về nhà? Còn không chịu nghe điện thoại, mẹ còn tưởng con đã xảy ra chuyện gì, con có biết mẹ lo lắng cho con thế nào không?”

Đáy lòng Lạc Minh lạnh lẽo, đối mặt với lời quan tâm của mẹ, tâm trạng của anh đã bình tĩnh không còn gợn sóng.

Anh máy móc cứng ngắc trả lời: “Gần đây bề bộn nhiều việc.”

Số điện thoại anh để lại cho nhà họ Lạc bên kia không giống với số điện thoại bình thường để lại cho bạn bè và đối tác, khoảng thời gian trước bởi vì buồn bực khó giải tỏa, anh trực tiếp rút sim điện thoại ra, cho tới hôm nay mới cắm vào lại.

“Ra vậy…” Ân Duyệt suy nghĩ, còn muốn nói thêm gì nữa đã bị Lạc Minh cắt ngang: “Mẹ, con muốn dọn ra ngoài ở.”

”Cái gì?! Đang yên đang lành tại sao phải dọn ra ngoài ở?”

________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận