Chương 34

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 34

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Chuyển ngữ: Long Đế Novel
Kiều Khương mới vào spa được bốn mươi phút thì Trương Vân Vân xách túi đến.
Hai người là bạn thân, chỉ cần một người tới, người kia sẽ được thông báo.
Kiều Khương trần như nhộng nằm trên giường, bị trị liệu viên ấn huyệt khiến nàng phải hít vào một hơi.
Trương Vân Vân đi tắm trước, lúc đến cởi áo tắm, bỗng nhấc khăn trên người Kiều Khương lên nhìn: “Bà bị ai đánh à?”
Thắt lưng Kiều Khương đầy vết bầm tím, Trương Vân Vân càng lật khăn xuống bên dưới càng thấy nhiều dấu tay hơn trên mông.
“Bị làm.” Kiều Khương giơ tay, nhặt một cái đùi gà trên bàn đưa lên miệng cắn.
Trương Vân Vân: “…”
Xem ra tình hình chiến đấu rất kịch liệt, Kiều Khương chưa từng ăn đùi gà vào buổi tối.
“Còn muốn ăn gì không?” Trương Vân Vân cầm ipad gọi vài món, lại chọn thêm một đĩa trái cây, “Có muốn uống chút vang đỏ không?”
“Sao cũng được.” Kiều Khương ăn xong đùi gà, đưa tay ra, trị liệu viên dùng khăn lau tay và miệng giúp nàng.
Trương Vân Vân đặt ipad xuống, cởi quần áo nằm lên bàn massage, tay vẫn cầm điện thoại nhắn tin.
“Bà không cần ở lại với tôi.” Kiều Khương chậm rãi khép mắt, lại gục xuống, “Đến chỗ thiếu gia của bà đi.”
Trương Vân Vân khẽ thở dài, đặt điện thoại lên bàn rồi cũng nằm xuống, giọng nghèn nghẹn: “Mới rồi anh ấy giận tôi.”
“Hai người lại cãi nhau nữa à?” Kiều Khương mệt mỏi nói: “Lần này là vì sao?”
“Tối qua tôi chơi game với đám bạn của Trình Tất Dự, có đăng một trạng thái lên vòng bạn bè, ghi là: Tôi muốn ăn món chân gà đặc biệt ở phố Phượng Tân. Sau đấy Trần Chúng Thăng đưa tới cho tôi, rồi Trình Tất Dự đánh nhau với hắn.” Trương Vân Vân không nói nên lời, “Sao mà tôi biết tên đần Trần Chúng Thăng kia lại tới? Tôi muốn ăn sẽ tự mua, hơn nữa, tôi có bạn trai, hắn đâu phải không biết.”
Kiều Khương từng gặp Trần Chúng Thăng, là tên đần trong giới nhà giàu, tóm lại là không có đầu óc, vẻ ngoài bình thường, bị bố mẹ tống ra nước ngoài du học mà tiếng Anh vẫn không sõi, nói chung là chẳng có tài cán gì, chỉ duy nhất một điểm khiến Kiều Khương chú ý là từ bé tới lớn, y chỉ thích Trương Vân Vân, chưa từng thay đổi.
“Vậy sao bà lại đăng lên vòng bạn bè làm gì?” Kiều Khương ngáp dài.
“Chơi game đó!”
“Trần Chúng Thăng đâu biết bà chơi game.”
Trương Vân Vân: “…”
“Kiều Khương, sao bà bênh hắn.” Cô dẩu môi, “Lúc nhỏ hắn đã đần, lớn rồi mà vẫn đần.”
“Tốt nhất bà nên chia tay với Trình Tất Dự, lấy Trần Chúng Thăng đi.” Kiều Khương ngoái đầu nhìn cô, “Nếu gặp được người như Trần Chúng Thăng, tôi đã kết hôn lâu rồi.”
Trương Vân Vân mở to mắt: “Thật không? Lý Hiệu Lan còn tốt hơn Trần Chúng Thăng không biết bao nhiêu cơ mà?”
“Lý Hiệu Lan không lớn lên bên tôi.” Kiều Khương nâng tay, gối mặt lên cánh tay, nghiêng đầu nhìn cô: “Trần Chúng Thăng thích bà bấy nhiêu năm, còn Lý Hiệu Lan từng có hai ả người yêu cũ kia kìa, Trần Chúng Thăng làm gì có ai.”
Trương Vân Vân hơi phiền muộn: “Nhưng tôi không thích hắn.”
“Nếu bà thích hắn thì sẽ không có chuyện của Trình Tất Dự.”
“Sao tôi thích hắn được?” Trương Vân Vân trợn mắt, “Hắn là tên đần.”
Nói đến đây, cô lại bảo Kiều Khương: “Bà cũng đần.”
Đàn ông tốt như Lý Hiệu Lan mà không cần.
“Vậy bà hỏi Trần Chúng Thăng xem hắn có ý với tôi không.” Kiều Khương lười nhác nói: “Bà làm mai se duyên giúp hai kẻ đần bọn tôi đi.”
“Đùa gì đấy!”
Nếu tên đần Trần Chúng Thăng mà gặp Kiều Khương thì chỉ có bị chơi chết thôi.
Kiều Khương nhướng mày: “A, không nỡ à?”
“Ai không nỡ hả!”
“Tôi nói bà không nỡ đó.” Kiều Khương tặc lưỡi.
“…” Trương Vân Vân che mặt quát to, “Kiều Khương!”
Kiều Khương gối đầu lên tay, khóe môi hiện ý cười.

Bình luận (0)

Để lại bình luận