Chương 34

Một cái kết khác dành cho Hàn Cẩn Du.
CẢNH BÁO: nếu bạn đã chấp nhận cái kết trước thì lướt qua chương phụ này. Chương này tác giả dành một cái kết tạm gọi là đẹp cho những nuối tiếc không thể thực hiện. Nhảy xong đừng nói lời cay đắng vì bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, không có cơ hội quay đầu :))
Sáu tháng sau khi Trịnh Bạch Ngọc rời đi, cuối cùng Hàn Cẩn Du cũng cho người điều tra và tìm đến Thượng Hải.
Vừa lúc Trịnh Bạch Ngọc kết thúc khóa học quân sự cô trở về nhà liền nhìn thấy Hàn Cẩn Du đang đứng chờ cô ở dưới chung cư.
Trịnh Bạch Ngọc đứng ngây ngốc một chổ không dám bước tới.
Chỉ đến khi rơi vào lồng ngực quen thuộc cô mới không kiềm nén nước mà rơi nước mắt.
Bao nhiêu nhớ nhung được cô trút hết vào những giọt nước mắt.
Hàn Cẩn Du cũng cảm thấy xót xa. Anh nhớ cô nhiều hơn anh tưởng.
Lần này duyên phận hai người chính thức trói buộc vào nhau không tách rời.
Trịnh Bạch Ngọc tiếp tục ở Thượng Hải học tập, Hàn Cẩn Du quay lại Bắc Kinh làm việc.
Một tháng sẽ có một ngày anh bay đến thăm cô. Hai người gần nhau thì ít mà xa cách thì nhiều. Nhưng tình cảm ngày một khắng khít.
Nghỉ hè Trịnh Bạch Ngọc sẽ trở về Bắc Kinh hoặc đi theo anh mỗi chuyến công tác. Hai người cứ âm thầm bên nhau như thế.
Năm thứ hai Trịnh Bạch Ngọc bắt đầu bận rộn nhiều hơn, thời gian liên lạc với Hàn Cẩn Du cũng ít đi. Có nhiều đêm cô mệt mỏi vì bài vở mà ngủ quên mất, anh cũng không trách. Ngày hôm sau cô gọi lại thì anh lại bận rộn vì công việc không thể nhận cuộc gọi.
Dường như cả hai đều bị cuốn vào những công việc riêng.
Năm đó cũng là năm nghỉ hè Trịnh Bạch Ngọc không trở về Bắc Kinh, số lần họ bên nhau không đếm đủ một bàn tay.
Năm thứ 3 Trịnh Bạch Ngọc bắt tay với bạn học mở công ty, không nói cho Hàn Cẩn Du biết. Công việc cứ cuốn lấy cô, để dung hòa việc học và làm, cô chỉ ngủ 4 tiếng mỗi ngày.
Lúc Hàn Cẩn Du vội vàng tìm đến cũng là lúc phát hiện cô cảm lạnh dẫn đến viêm phổi. Suýt chút nữa hù chết anh. Lúc đó anh đang ở nước ngoài, nghe tin liền tạm hoãn công việc trực tiếp trở về.
Hôm đó hai người ngồi lại với nhau, thẳng thắn chia sẻ nỗi nhớ nhung và dự định của mình.
Hai người quyết định chia tay nhau.
Một người cần thời gian hoàn thành việc học và bắt đầu sự nghiệp.
Một người thực hiện hết nhiệm kỳ liền trở về tiếp quản sản nghiệp gia đình.
Hai người cho nhau 5 năm để hoàn thành mục tiêu của riêng mình.
Nếu khi đó vẫn còn yêu nhau thì sẽ quay về bên nhau.
Còn nếu sớm tìm được một người phù hợp thì hãy thông báo cho người còn lại biết.
Nhưng hứa với nhau hãy giữ gìn sức khỏe.
Một lời đã định. Sau hôm đó không ai còn gặp lại nhau.
—————-
Năm đầu tiên sau chia tay, thỉnh thoảng Trịnh Bạch Ngọc sẽ nhận được cuộc gọi của Hàn Cẩn Du. Nghe anh kể về những chuyến công tác, nghe anh nói về một quán ăn thú vị. Cũng nghe anh phàn nàn về một người phụ nữ không đứng đắn.
Cô cũng kể cho anh nghe về giáo sư khó tính, về anh trai của bạn thân, về những khó khăn khi làm dự án.
Sau cùng là những tiếng thở dài không bày tỏ nhưng nhớ nhung. Năm đó họ vẫn chưa từng gặp nhau.
—————-
Năm thứ hai sau chia tay, công việc của Trịnh Bạch Ngọc bắt đầu khởi sắc. Những chuỗi ngày giao tiếp bắt đầu tăng dần lên. Vào những lúc gần như bế tắc sẽ được hóa giải.
Năm đó Hàn Cẩn Du rút lui khỏi giới chính trị, quay về tiếp quản gia nghiệp. Khó khăn nối tiếp khó khăn. Nhưng anh không một lời than thở.
Cùng năm đó Trịnh Bạch Ngọc sẽ nhận được những món quà, khi thì trang sức thủy tinh có hoa khô bên trong, khi thì chiếc lá có hình kì lạ hiếm thấy. Khi thì một chậu hoa mắt xanh tươi tắn. Ngày sinh nhật sẽ có một chiếc bánh kem màu tím nhạt.
Năm đó họ vẫn không gặp nhau.
—————-
Năm thứ 3 sau khi chia tay, Hàn Cẩn Du tiếp quản gần như toàn bộ tập đoàn qua sự giúp đỡ của bạn bè.
Năm đó bê bối con riêng của ba anh cũng lộ ra ánh sáng. Nhưng tập đoàn đã đổi chủ nên hai người con riêng cũng không làm được gì. Anh cũng không bạc đãi để họ sống khổ sở. Chỉ là không có quyền hạn gì.
Cùng năm đó Trịnh Bạch Ngọc gần như bỏ hết tài sản đầu tư vào y tế.
Sau đó lại bán mạng đầu tư vào lĩnh vực khác.
Năm đó ngoài những lời nhớ nhung hai người vẫn chưa gặp lại nhau.
—————-
Năm thứ 4 sau khi chia tay, cựu chủ tịch Hàn gia cùng phu nhân Tề gia ly hôn.
Tài sản phần lớn đều chuyển cho con trai Hàn Cẩn Du tiếp quản.
Ông Hàn chỉ có thể sở hữu 200 triệu đô cùng một số bất động sản. Tập đoàn Hàn gia hoàn toàn rơi vào tay Hàn Cẩn Du.
Cùng năm đó Trịnh Bạch Ngọc thành công tiến vào giai đoạn 2 của nghiên cứu thuốc ức chế tế bào ung thư. Kết quả vẫn còn xa nhưng cũng xem như có hy vọng.
Năm đó Hàn Cẩn Du tặng cho cô 27 bức tư tình, bằng với số tuổi của cô. Hai người vẫn chưa một lần nhìn thấy nhau.
—————-
Năm thứ 5 sau khi chia tay, Hàn Cẩn Du mở rộng thị trường sang nhiều nước khác.
Đầu tư chuỗi dự án xây dựng bất động sản cao cấp.
Khiến cổ phiếu công ty tăng trưởng gấp đôi với thời ba anh tiếp quản.
Cùng năm đó Trịnh Bạch Ngọc hợp tác với Mạc Đông Quân thành công sản xuất thuốc gây ức chê u nguyên bào thần kinh.
Báo cáo được nhà nước thông qua, gây được tiến vang không nhỏ.
Năm đó cũng là năm gặt hái được nhiều thành công trong việc đầu tư khác nhau. Khiến công ty của Trịnh Bạch Ngọc trở thành công ty đầu tư lớn ở Thượng Hải.
Mùa đông năm đó hai người gặp lại nhau.
Lần này có thể chân chính đứng bên nhau.
Không cần tách ra nữa.
—————-
Năm đầu tiên hai người quay về bên nhau đã tổ chức lễ đính hôn với sự có mặt của đông đảo bạn bè thân thiết.
Năm thứ hai đám cưới diễn ra cũng chỉ có mặt của bạn bè. Đám cưới được tổ chức đơn giản ở một vùng ngoại ô trồng đầy hoa mắt xanh .
Cuối năm đó Trịnh Bạch Ngọc mang thai.
Năm thứ ba Trịnh Bạch Ngọc sinh được một bé gái đáng yêu. Hàn Cẩn Du xem con gái như bảo bối mà cưng chiều.
Năm thứ tư hai người dành thời gian chăm sóc gia đình nhỏ.
Năm thứ năm Trịnh Bạch Ngọc lại mang thai.
Năm thứ sáu bé trai chào đời. Hàn Cẩn Du quyết định không sinh thêm nữa.
Năm thứ 30, hai người giao công ty cho con trai con gái. Cùng nhau đi du lịch vòng quanh thế giới.
Gặp nhau là vô tình
Bên nhau là cố ý.
Một kiếp này đã định
Bạc đầu sống bên nhau.
****************
Đến đây là chính thức hoàn ngoại truyện.
Cái kết này cũng không liên quan đến nội dung chính.
Điều khiến Hàn Cẩn Du cả đời nuối tiếc là sự do dự của anh ta.
Cám ơn mọi người đã like tạo động lực cho mình.

Bình luận

Để lại bình luận