Chương 35

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 35

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: HAI THẾ GIỚI

“Không! Đừng quay! Xin mày!” Phương Đình trần truồng, co quắp trên sàn nhà bẩn thỉu.

Kha Tùng Ứng quay cận cảnh khuôn mặt đẫm nước mắt và vết sẹo của cô ta.

“Tao đã cảnh cáo mày,” anh nói, giọng đều đều. “Mày không nghe.”

Anh đứng dậy. “Gửi video cho tao.”

Anh quay lưng, đi ra khỏi tiệm net. Tiếng khóc lóc thảm thiết sau lưng, anh không thèm ngoảnh lại.

Anh vừa bước ra ngoài, đầu óc choáng váng. Anh dựa vào tường, thở dốc. Vết thương lại đau.

Anh mệt. Mệt mỏi rã rời.

Anh về bệnh viện.

Ba mẹ anh, đang đứng chờ ở cửa.

“Con đi đâu?!” Lịch Chỉ Lan lao tới.

“BỐP!”

Một cái tát giáng xuống má anh.

“Mẹ lo cho con muốn chết, con có biết không?! Con lại đi đánh nhau?! Con muốn mẹ tức chết à?!”

Kha Tùng Ứng đứng im, không phản ứng.

Kha Kiến Đức kéo vợ lại. “Bà làm gì vậy! Nó đang bị thương!”

“Bị thương?! Nó đáng bị! Đáng lẽ tôi không nên sinh ra nó!”

“Bà nói đủ chưa?” Kha Tùng Ứng ngẩng đầu. Ánh mắt anh, lạnh lẽo, xa lạ.

“Bà tát tôi?” anh cười nhạt. “Bà lấy tư cách gì?”

“Mẹ là mẹ của con!”

“Mẹ tôi?” anh bước tới, ép bà lùi lại. “Mẹ tôi, đã bỏ tôi đi theo một thằng đàn ông khác, từ 5 năm trước rồi.”

“Kha Tùng Ứng!” Kha Kiến Đức quát. “Không được nói hỗn!”

“Hỗn?” Kha Tùng Ứng quay sang ba mình. “Ông thì có tư cách gì dạy tôi? Ông dạy tôi cách trốn sau lưng vợ, đi ngủ với bồ nhí à? Ông dạy tôi cách giả vờ làm một gia đình hạnh phúc, trong khi bên ngoài đã có con riêng à?”

Cả hành lang im bặt.

Lịch Chỉ Lan sững sờ. “Con… con nói cái gì? Con riêng?”

Kha Tùng Ứng cười. “Ồ. Bà vẫn chưa biết à? Chúc mừng. Cả hai người,” anh nhìn cả ba và mẹ. “Đều làm tôi thấy ghê tởm.”

Anh lách qua họ, đi vào phòng.

“RẦM!”

Anh đóng sập cửa lại.

Anh gục xuống, tựa lưng vào cửa. Anh run rẩy. Không phải vì đau.

Anh đã phá hủy tất cả. Mối liên kết cuối cùng.

Anh cô độc.

Một gia đình tan nát. Một đám đàn em vô dụng. Một cơ thể đầy thương tích.

Anh có gì?

Anh nghĩ đến Tô Nhuyễn.

Anh có cô ấy.

Bình luận (0)

Để lại bình luận