Chương 35

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 35

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Sự Xâm Phạm Dưới Gầm Bàn
Bầu không khí tại bàn ăn trở nên kỳ quái và căng thẳng tột độ. Văn Sâm ngồi đó, một tay gõ nhịp trên bàn, một tay vẫn giữ chặt cổ tay Ngôn Hi không buông. Ánh mắt cậu như tia X-quang quét qua người giáo sư Lý, đầy vẻ khinh miệt và thách thức.
Giáo sư Lý cảm thấy bị xúc phạm nhưng vẫn cố giữ phong thái nho nhã: “Văn Sâm, cậu buông tay cô Ngôn ra. Cậu đang làm cô ấy đau đấy.”
“Đau sao?” Văn Sâm quay sang nhìn Ngôn Hi, ánh mắt giả vờ ngạc nhiên, rồi từ từ nới lỏng tay nhưng không buông hẳn, mà trượt xuống nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, đan mười ngón tay vào nhau thật chặt. “Em xin lỗi, em chỉ sợ cô giáo đi mất thôi.”
Hành động thân mật quá mức cho phép giữa thầy và trò này khiến giáo sư Lý trố mắt kinh ngạc. Đám nam sinh hóng hớt từ xa cũng ồ lên đầy phấn khích.
“Trời đất, Sâm ca bá đạo quá! Dám nắm tay cô giáo giữa thanh thiên bạch nhật!”
“Nhìn mặt ông giáo sư kìa, xám ngoét rồi!”
Ngôn Hi cố gắng rút tay ra nhưng sức lực của cô so với Văn Sâm chỉ như muối bỏ bể. Cô đành bất lực để yên, cúi đầu thấp xuống, mặt nóng ran như phải bỏng.
“Giáo sư Lý, thầy vừa nói gì nhỉ? À, thầy muốn tìm hiểu cô Ngôn?” Văn Sâm nhếch mép cười, nhưng bàn tay dưới gầm bàn lại bắt đầu giở trò.
Cậu buông tay cô ra, nhưng thay vì thu về, bàn tay to lớn, nóng hổi ấy lại trượt dọc theo đùi cô, vuốt ve qua lớp quần jean.
Ngôn Hi giật mình, toàn thân cứng đờ. Cô trừng mắt nhìn cậu, ánh mắt van xin cậu đừng làm bậy. Nhưng Văn Sâm làm như không thấy, tay cậu tiếp tục di chuyển lên cao hơn, hướng về phía vùng cấm địa.
“Tôi nghe nói cô Ngôn vẫn độc thân đúng không?” Giáo sư Lý không hay biết gì về cuộc chiến ngầm dưới bàn, tiếp tục câu chuyện.
“Tôi… tôi…” Ngôn Hi lắp bắp, hơi thở bắt đầu rối loạn vì bàn tay hư hỏng kia đã chạm vào đáy quần cô, ấn nhẹ vào nơi tư mật.
“Trả lời đi kìa cô giáo.” Văn Sâm thúc giục, ngón tay cái bắt đầu day nhẹ vào điểm nhạy cảm qua lớp vải dày. “Thầy ấy đang hỏi cô đấy.”
“Không… không phải…” Ngôn Hi cố gắng giữ giọng bình tĩnh nhất có thể, nhưng tiếng nói đã run rẩy. Cô dùng một tay ở dưới bàn cố gắng đẩy tay cậu ra, nhưng vô ích.
“Không phải độc thân? Vậy là cô Ngôn đã có bạn trai?” Giáo sư Lý ngạc nhiên hỏi lại.
Văn Sâm nhìn chằm chằm vào mắt Ngôn Hi, tay dưới bàn bất ngờ kéo mạnh khóa quần jean của cô xuống. Tiếng “xẹt” nhỏ bị tiếng ồn ào của nhà ăn che lấp, nhưng đối với Ngôn Hi, nó lớn như tiếng sấm nổ bên tai.
Cô hoảng hốt, tim đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cậu điên rồi! Ở đây là nhà ăn, có biết bao nhiêu người đang nhìn!
“Đúng vậy… tôi có bạn trai rồi.” Ngôn Hi vội vàng thừa nhận, hy vọng câu trả lời này sẽ làm cậu hài lòng và dừng lại.
Nhưng Văn Sâm dường như chưa thỏa mãn. Sự ghen tuông khiến cậu muốn trừng phạt cô ngay tại chỗ. Bàn tay cậu luồn vào trong quần lót, trực tiếp chạm vào làn da mịn màng, nóng hổi của cô.
“A…” Ngôn Hi không kìm được khẽ thốt lên một tiếng, rồi vội vàng lấy tay che miệng giả vờ ho khan.
“Cô Ngôn sao thế?” Giáo sư Lý lo lắng hỏi.
“Không… không sao, tôi bị sặc chút thôi.”
Văn Sâm cười thầm, ngón tay thô ráp lướt qua khu rừng rậm rạp, tìm đến khe suối nhỏ hẹp. Cậu cảm nhận được sự ẩm ướt ở đó.
“Chà, cô giáo Ngôn nhạy cảm thật đấy. Mới sờ một chút đã ướt rồi.” Cậu thì thầm bằng âm lượng chỉ đủ hai người nghe thấy, nhưng lời nói lại sắc bén như dao cứa vào lòng tự trọng của cô. “Có phải nhìn thấy đàn ông là cô lại động dục không?”
Ngôn Hi xấu hổ và tủi nhục đến trào nước mắt. Cô lắc đầu nguầy nguậy, tay dưới bàn bấu chặt vào tay cậu, móng tay găm vào da thịt cậu như muốn ngăn cản hành động điên rồ này.
Nhưng sự đau đớn chỉ càng kích thích thú tính của Văn Sâm. Cậu tàn nhẫn đẩy ngón tay vào trong tiểu huyệt chật hẹp, ấm nóng của cô.
“Ưm!”
Sự xâm nhập bất ngờ khiến Ngôn Hi choáng váng, cả người cô mềm nhũn, ngã vào vai Văn Sâm.
Giáo sư Lý há hốc mồm nhìn cảnh tượng cô giáo Ngôn ngã vào lòng cậu sinh viên. “Cô Ngôn… cô…”
“Cô ấy hơi mệt thôi.” Văn Sâm điềm nhiên trả lời, tay vẫn không ngừng khuấy đảo bên trong cô, cảm nhận những thớ thịt mềm mại đang co bóp, mút chặt lấy ngón tay mình. “Giáo sư Lý, thầy nghe chưa rõ sao? Cô Ngôn nói cô ấy có bạn trai rồi. Và người bạn trai đó… chính là em.”
Nói xong, cậu rút tay ra, đỡ Ngôn Hi đứng dậy. Trước con mắt sững sờ của giáo sư Lý và đám đông xung quanh, Văn Sâm bá đạo ôm lấy eo Ngôn Hi, kéo cô rời khỏi bàn ăn, để lại phía sau sự hỗn loạn và những lời bàn tán xôn xao.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận