Chương 353

Yến tiên sinh không ưa những thứ mê tín như vậy nên bà cụ nhân lúc anh đi Thượng Hải để chớp ngay cơ hội này.
Trong lúc bà Lưu dặn dò Chức Vụ, một người thợ viết bùa bỗng run tay làm đổ cả một chậu bùn đen.
May mà bà Lưu né kịp nhưng Chức Vụ không may mắn như vậy, tóc và nửa bờ vai cô đều bị phủ đầy bùn đen nhớp nháp.
Bà Lưu hoảng hốt, vội vàng hỏi “Có làm hỏng bùa không?”
Người thợ xấu hổ đáp “Không ạ.”, lúc này bà Lưu mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng khi nhìn thấy tóc tai Chức Vụ lấm lem, bà lập tức dẫn cô vào phòng tắm riêng của Yến Ân
“Mấy ngày nữa tiên sinh mới về, con tranh thủ rửa sach trước khi bùn này khô cứng.”
Chức Vụ cảm thấy lớp bùn này vừa bí bách vừa ngứa ngáy, sợ da bị kích ứng nên cô cũng không từ chối..
Có lẽ vì lớp bùn này được làm để chống chọi mưa gió hoặc để tăng ℭường hiệu lực của “bùa chú” nên nó không dễ rửa sach chút nào.
Chức Vụ kiên nhẫn tách từng lọn tóc ra để gội, cố gắng làm mềm lớp bùn khô trên da, đến khi cô tắm rửa sach sẽ h0àn toàn thì trời đã tối hẳn.
Bà Lưu và mọi người đã rời đi từ lâụ
Dù vậy Chức Vụ vẫn không thể nhanh chóng tẩy sach hết lớp bùn.
Khi nghe thấy có tiếng động bên ngoài, cô cứ nghĩ đó là bà Triệu đi thăm cháu xong đã quay lại nên định ra ngoài, nhưng lại thấy chủ nhà lẽ ra không nên có mặt ở đây.
Khi Yến Ân nghe tiếng nước chảy từ phòng tắm, anh đã cảnh giác.
Nhưng hiển nhiên anh không ngờ người dám vào phòng tắm của anh khi anh vắng nhà lại là cô gái nhỏ này.
Chức Vụ đứng đó, cả người vẫn còn phủ sương nước, dù đã mặc quần áo vào nhưng khi đối diện với đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông, cô vẫn không khỏi cảm thấy nghẹt thở tɾong giây lát.
Cô vội vàng giải thích lý do mình có mặt ở đây “Tôi không biết Yến tiên sinh sẽ trở về tối nay…”
Vì đã sử dụng͟͟ phòng tắm của chủ nhà mà chưa được phép lại còn bị bắt gặp tại trận, Tim Chức Vụ càng đập nhanh hơn.
Nhưng anh vẫn im lặng.
Cảm xúc trên gương mặt điển trai nho nhã của anh không giống giận dữ, cũng không bình thản, mà giống như đang gặp phải một vấn đề khó giải quyết.
Với Chức Vụ, Yến tiên sinh không phải là người dễ sống chung.
Thấy anh không nói gì, cô lo lắng sẽ làm anh thêm khó chịu, vội vàng muốn rời khỏi.
Tuy nhiên, khi đi ngang qua Yến Ân, cô lại bị anh bất ngờ nắm lấy tay.
Khi Chức Vụ the0 phản xạ định mở miệng hỏi, anh lập tức bịt miệng cô lại.
Bàn tay to lớn của anh gần như dễ dàng che kín miệng cô.
Chỉ cần nhẹ nhàng ấn lên môi là cô không thể nói được gì nữa.
Yến Ân không thể không giữ cô tɾong lòng, nhiệt độ và hơi ấm từ người cô sau khi vừa tắm xong gần như thấm hết vào người anh.
“Phu nhân chu đáo quá, còn mang quà về cho tụi em.”
Sau khi bà Triệu thăm cháu về và nhận ra Chức Vụ không có ở đây, có lẽ lo cô gái sẽ bị người lớn trách cứ nên tốt bụng nói dối “Chức Vụ đã xin nghỉ phép tối nay nên mới không có ở đây.”
“Nhưng em cũng không ngờ chị và Yến tiên sinh lại về nhanh như vậy… Ngày mai em sẽ nhắc nhở con bé.”
Người phụ nữ trung niên xinh đẹp nghe vậy chỉ khẽ mỉm cười “Nếu con bé muốn về thăm nhà thì chứng tỏ đó là đứa trẻ hiếu thảo, không cần trách mắng.”
“Nhưng cửa phòng con bé vẫn còn mở, em đi khóa lại để đồ đạc giúp con bé để tránh bị thất lạc.”
Mẹ của Yến Ân vừa từ Thượng Hải về đây với anh, bà khá tinh tế tɾong những việc thế này.
Sau khi bà dặn dò, Chức Vụ nghe thấy tiếng “cạch” vang lên, rõ ràng là âm thanh cửa phòng cô bị khóa.
“Đúng rồi, tất cả chìa khóa phòng đều ở tɾong phòng của chị, đợi mai con bé về thì em sẽ bảo bé ấy lên phòng chị lấy.”
Mẹ Yến Ân cười đáp “Ừ.”
Lúc này Chức Vụ mới hiểu ra mọi chuyện.
Hiện tại Chức Vụ đang ướt sũng, nếu bước ra từ phòng ngủ của Yến tiên sinh sẽ dễ khiến người khác hiểu lầm không đáng có…
Ngón chân cô không khỏi cuộn lại vì xấu hổ.
Nếu biết trước tối nay Yến tiên sinh sẽ về nhà, để không bị bắt gặp tɾong tình huống khó xử như vậy thì cô thà chọn một con sông nào đó giữa trời đông giá rét để tắm rửa, còn hơn là phải đối mặt với sự lúng túng như này..
Trên đường về, mẹ Yến Ân cứ luôn miệng nhắc đến chuyện hôn nhân lớn sự của Yến Ân.
Vì bà là mẹ mình nên dù Yến Ân có kiên nhẫn đến đâu nhưng nghe suốt cả quãng đường cũng đủ làm anh đau đầụ
Giờ mà để họ biết tɾong phòng anh có một mỹ nhân trắng mịn đang tỏa hơi nước… thì tối nay anh đừng mong ngủ yên.
“Tối nay em ở lại phòng tôi.”
Giọng người đàn ông lạnh nhạt vang lên.
Mặt Chức Vụ lập tức nóng bừng.
Cô biết anh không có ý đó, rõ ràng đây cũng là rắc rối cô mang lại cho anh…

Bình luận

Để lại bình luận