Chương 354

Khi Yến Ân cầm áo khoác chuẩn bị rời đi thì bị mẹ mình ở dưới lầu nhìn thấy. “
“Tối nay con không được đi đâu hết.”
Mẹ anh bực bội vì sau khi từ Thượng Hải về anh cứ làm việc không ngừng nghỉ.
Thấy anh vừa mới về đã muốn ra ngoài lo công chuyện, người mẹ luôn dịu dàng ôn hòa lập tức tỏ ra không vui.
Bà bắt đầu lải nhải “Con làm việc đến mức không ngủ nghỉ, lần này mẹ qua đây là để the0 sát con đấy.”
“Để con từ Thượng Hải về đây là muốn con nghỉ ngơi cho tốt, nhưng con thì sao, vừa về đã mở rộng kinh doanh đến tận quê nhà…”
Nửa tiếng saụ
Cửa phòng mở ra, Chức Vụ lại đối diện với Yến tiên sinh quay về phòng, không tránh khỏi thấy xấu hổ.
Trời đông lạnh giá, đặc biệt là khi đêm xuống, chỉ hít thở thôi cũng như đóng băng.
Cô gái nhỏ đứng tɾong phòng khá lâu, đôi chân trần trắng muốt của cô đã bắt đầu ửng đỏ vì lạnh.
“Lên giường nghỉ ngơi đi.”
Giọng nói của Yến Ân trầm ấm giống như ra lệnh hơn là nhắc nhở.
Chức Vụ đối diện với đôi mắt sâu thẳm của anh càng thêm bối rối, cô the0 phản xạ từ chối “Không được, tối nay Yến tiên sinh ngủ ở đâu?”
Yến Ân đã mệt mỏi sau chuyến đi dài, đến tối mới về tới nhà, anh cũng không phải sắt đá, hơn nữa ngày mai anh cần có đủ tinh thần để tham gia tiệc chiêu đãi của thương hội.
Huống chi khí hậu ở phương Bắc vào ban đêm cực kỳ lạnh giá.
Anh chỉ vào nửa bên kia của giường, “Tôi ngủ ở bên này.”
Giường của anh rấtrộng, cho ba người ngủ cũng không thành vấn đề.
Thấy Chức Vụ vẫn còn do dự, ánh mắt anh lại lướt qua mắt cá chân đỏ ửng của cô, giọng nói trở nên nghiêm nghị hơn “Nếu em bị cảm lạnh thì ngày mai càng phiền phức hơn.”
Người Chức Vụ hơi cứng đờ, nghĩ đến việc mẹ Yến Ân vừa về mà cô đã bị ốm thì không hay chút nào.
Hơn nữa cô đã xin nghỉ nhiều lần đến bệnh viện thăm bà, nếu ngày mai lại bị ốm thì phải xin nghỉ tiếp… e là đến lúc đó dù chủ nhà có tốt tính đến đâu cũng sẽ không vui.
Chuyện đã đến nước này, dù ban đầu cô bối rối bao nhiêu nhưng sau khi phân tích thiệt hơn, Chức Vụ cũng đành nghe the0 anh, không dám làm ra hành động nào khác.
Khi Yến Ân đứng dậy vào phòng tắm, Chức Vụ mới cẩn thận kéo một góc chăn rồi cả người lạnh như đá nhanh chóng chui vào chăn.
Khi Yến Ân bước ra, Chức Vụ đã say giấc.
Cô gái nhỏ đã đứng trên sàn nhà hơn một tiếng, rõ ràng là vừa lạnh vừa mệt.
Khi người cô chạm vào chiếc gối mềm mại, tâm trạng căng thẳng cũng dần được giải tỏa, hơi ấm từ chăn bao phủ giúp cô chìm vào mộng đẹp không chút phòng bị nào.
Yến Ân nhìn thấy một phần chân nhỏ trắng ngần lộ ra ngoài, ống quần rộng lớn cuộn lên đến tận đùi lộ ra đôi chân trắng mịn như ngọc.
Anh dừng lại một chút rồi cúi xuống kéo chăn che kín đôi chân cô.
Cô gái nhỏ nằm co ro như bé mèo nhỏ cuộn mình ở góc giường của anh, hô hấp khẽ khàng.
Sáng hôm saụ Chức Vụ nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài, dần tỉnh giấc.
Nhưng khi mở mắt ra, cô phát hiện đầu mình đang tựa vào vai người đàn ông, cô lập tức hoảng hốt đến mức không dám thở, không dám động đậy.
“Tiên sinh, bữa sáng đã chuẩn bị xong dưới lầụ”
“Tôi biết rồi.”
Giọng nói trầm ấm lười biếng vang lên tɾong căn phòng yên tĩnh.
Sau đó Chức Vụ nhận ra ngón tay anh đẩy nhẹ đầu cô ra, khiến cô xấu hổ đến mức lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi.
Yến Ân dán mắt vào hàng mi khẽ run của cô gái nhỏ gối bên cạnh, sau đó mới từ từ ngồi dậy rời khỏi giường.

Những chuyện khó xử vào đêm đó, Chức Vụ chỉ có thể xem như chưa từng xảy ra.
Nhất là khi bà Triệu hiểu lầm cô xin nghỉ phép ra ngoài, cô càng không thể để ai biết chuyện cô và Yến tiên sinh đã từng “chung giường chung gối.”
Chức Vụ gặp thêm Từ Trinh vài lần.
Cô kể cho Từ Trinh nghe rấtnhiều về tình trạng bệnh của bà mình nhưng Từ Trinh chỉ nói với cô, “Mặc dù chú tôi đã nhiều năm không trực tiếp phẫu thuật nhưng chắc chắn phương án chú đưa ra là tốt nhất.”
Phương án này không khác gì phương án mà bệnh viện đề ra.
Chú anh ta từ chối gặp mặt khiến Chức Vụ không khỏi thất vọng, nhưng cô cũng không thể yêu cầu nhiều hơn từ Từ Trinh.
Khi tiễn Chức Vụ về, Từ Trinh uyển chuyện đề cập, “A Vụ, cậu có thể đừng làm việc ở nhà họ Yến nữa không? Lần trước tôi cũng đã nói với cậu quan hệ giữa tôi và nhà Yến không tiện lắm…”
Từ Trinh nói cho Chức Vụ biết trước đây khi thế lực nhà họ Yến bành trướng ở Thượng Hải thì công việc làm ăn của gia đình anh ta cũng không có trở ngại gì.
Nhưng kể từ khi Yến Ân trở về quê nhà, công việc kinh doanh của nhà họ Từ liên tục bị chèn ép.

Bình luận

Để lại bình luận