Chương 36

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 36

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Nhìn gương mặt đỏ bừng vì tức giận của cô, Tống Ngụy không khỏi cảm thấy hài lòng. Hắn tăng thêm chút lực đạo ở ngón tay, lại nghe được tiếng rên rỉ yêu kiều không che giấu. Dị vật trong quần khẽ giật giật hưởng ứng, căng phồng như muốn phá tung lớp vải.
Tống Ngụy ghé sát môi vào vành tai cô, hơi thở nóng bỏng phả ra chầm chậm: “Dư Dư à, tôi sờ em như vậy. Em thích không?”
“Th… Thích cái đầu nhà anh… Khốn kiếp… ah…” Cô hổn hển đáp, cố gắng giữ chút lý trí cuối cùng.
Màn sương mờ ảo phủ kín đôi mắt trong veo, Lục Hiểu Dư ưỡn ngực lên trời cao. Cảm tưởng như không khí trong lồng ngực đã bị người đàn ông kia rút cạn, cô không ngừng phập phồng tìm kiếm chút dưỡng khí mong manh. Nếu hắn còn tiếp tục quấy phá như vậy nữa, cô sợ mình sẽ chết mất!
Đôi bàn tay yếu ớt của cô bấu víu vào cánh tay rắn rỏi của hắn, âm giọng mỏng manh tựa làn gió xuân thoảng qua: “Đủ, đủ rồi… Đừng…”
Hắn nhướng mày, giọng khàn đặc: “Đừng cái gì?”
“Đừng quậy nữa.” Cô ngừng lại vài giây, rồi nói tiếp bằng giọng gần như van nài: “Không chịu được…”
Tống Ngụy nhàn nhạt cong môi, ngoan ngoãn ngừng lại động tác tay. Nhưng vẫn không quên buông lời châm chọc: “Chỉ mới dùng tay đã không chịu được rồi sao? Vậy làm sao chịu nổi anh bạn nhỏ của tôi đây?”
“Vậy thì đừng có vào!” Cô gắt gỏng nhìn hắn, ánh mắt tóe lửa.
“Bậy! Không vào sao được!” Hắn đáp trả ngay lập tức.
Tống Ngụy nâng bàn tay nhỏ bé của cô lên, siết chặt chiếc cà vạt lụa vào cổ tay mảnh khảnh. Hắn vén cao chiếc váy lụa Lục Hiểu Dư đang mặc, phơi bày trọn vẹn cảnh xuân tuyệt mỹ trước mắt. Đêm nay cô chỉ vận một chiếc váy ngủ ngắn cũn cỡn, chỉ cần hắn chỉnh sửa lại đôi chút, liền có ngay một khung cảnh đầy dâm mỹ mời gọi.
Người đàn ông phóng thích con mãnh thú đang bị giam cầm bên trong lớp quần tây, ngang nhiên để nó sừng sững đầy kiêu ngạo giữa hai chân cô.
Hắn vắt một chân cô lên vai mình, khom người xuống mút lấy nụ hồng nhạt màu trên bầu ngực căng tròn, không quên dùng đỉnh đầu của hạ bộ cọ xát vào cửa miệng huyệt đạo đang khép hờ.
Lục Hiểu Dư bị thứ kia tiếp xúc đột ngột, cảm giác nóng hổi như than hồng chạm vào da thịt. Cảm giác này so với mấy ngón tay ban nãy của hắn, còn khó chịu hơn gấp bội phần.
Tống Ngụy say sưa thưởng thức đôi gò bồng mềm mại, thô bạo để lại những dấu hôn đỏ ửng mặn nồng ngay giữa khuôn ngực trắng nõn. Con người hắn trước nay luôn tuân thủ phép tắc một cách kỳ lạ, trừ những nơi nhạy cảm không được phép đặt dấu hôn lên, hắn tuyệt nhiên không hề động chạm vào.
Dị vật liên tục ma sát nơi cửa động, tạo nên một loại khoái cảm đặc biệt khó tả. Có điều, so với việc trực tiếp đem quân đi chinh phạt, vài cái ma sát cỏn con này có là cái thá gì đâu.
Hắn chống tay lên giường, đối diện với gương mặt thấm đẫm sắc đỏ của cô, khàn giọng hỏi nhỏ: “Em sướng không?”
“Sướng cái mẹ nhà anh!” Lục Hiểu Dư đấm mạnh vào lồng ngực rắn chắc của hắn, tức giận: “Tôi đã nói ngày mai tôi còn phải đi làm, anh nghe không lọt tai hay sao?”
“Một chữ tôi cũng không nghe lọt.” Hắn thản nhiên đáp trả, bàn tay to lớn luồn xuống phía dưới, ấn mạnh đầu dị vật vào sâu bên trong nơi tư mật. Giọng điệu nhàn nhạt: “Một ngày em kiếm được bao nhiêu tiền? Tôi trả cho em gấp bội.”
“Tôi cần tiền của anh chắc?” Lục Hiểu Dư trừng mắt nhìn hắn, có điều thái độ kiên quyết còn chưa kéo dài được ba giây đã vội thay đổi. Bên trong nơi thắt chặt đột ngột truyền đến cơn đau điếng lòng.
Tống Ngụy vào được bên trong mật thất, trên gương mặt tuấn tú lộ rõ vẻ thỏa mãn. Hắn tiêu sái mà rùng mình một cái. Cái cửa động nhỏ bé này của cô trước nay vẫn không hề thay đổi, vẫn luôn chật chội, vẫn luôn nóng bỏng như ngày nào. Nó làm cho thần trí hắn tựa hồ như vừa trúng phải mị dược, mê muội đến mức đảo điên thần hồn.
“Dư Dư, thả lỏng ra một chút đi… Như thế này thì chặt lắm!” Giọng hắn khàn đi vì dục vọng.
Lục Hiểu Dư nhìn hắn như muốn ăn tươi nuốt sống, bàn tay gắt gao siết chặt lấy tấm ga giường, hận không thể bóp nát cái bản mặt chết tiệt kia ra thành từng mảnh.
Đau đớn là cô gánh chịu, hắn thì biết cái quái gì cơ chứ?
Người đàn ông thấy trong đôi mắt trong veo của cô chứa đầy cơn uất phẫn, chỉ biết cong môi cười trừ: “Hòa hợp với tôi làm em khó chịu đến vậy sao?”
“Phải. Khó chịu đến mức buồn nôn!” Cô đáp trả không chút do dự.
Bạc môi người đàn ông càng lúc càng đắc ý giương cao, Tống Ngụy nâng chân cô đặt lên bả vai mình. Giọng điệu không mặn không nhạt:
“Vậy thì đêm nay đành phải làm em buồn nôn rồi.”
Lời vừa dứt, hắn liền đẩy mạnh hông đâm sâu vào bên trong. Còn không đợi cô kịp phản ứng, lại nhanh chóng rút ra rồi đẩy vào thêm một cái nữa.
Lục Hiểu Dư đau đớn kêu lên một tiếng, hang huyệt không ngừng bị hắn bào mòn dữ dội. Từng đợt công phá mạnh mẽ khiến cô như thể chết đi sống lại, cảm giác xé rách mãnh liệt đau đớn đến rùng mình.
“Chịu không được nữa rồi… Ah… Đừng… đau quá…” Cô nỉ non van xin, giọng nói yếu ớt xen lẫn tiếng nấc nghẹn ngào.
Tống Ngụy nghe thấy tiếng cô nhỏ giọng nỉ non, không những không hề rủ lòng thương xót mà ngược lại còn phóng khoáng đâm mạnh vào hơn nữa. Bên trong cơ thể cô ấm nóng lạ thường, khít khao bao trọn lấy hắn không rời. Một cảm giác khoái lạc mãnh liệt như vậy, hắn dừng lại làm quái nào được chứ?
Một tay hắn ôm chặt lấy hai chân cô, tay còn lại không yên phận ướm lên đôi gò bồng mềm mại, thô bạo xoa bóp không chút thương tiếc.
“Đau! Con mẹ nó! Tên chó điên nhà anh! Ah… Đừng đẩy vào nữa… Đủ, đủ rồi!” Cô hét lên trong đau đớn và tức giận.
“Đủ đầy cái gì chứ? Chỉ với bấy nhiêu đây mà đã thỏa mãn rồi sao? Dư Dư, làm người sống trên đời phải biết tham lam một chút.” Hai tay người đàn ông cố định lấy thân thể đang không ngừng giãy giụa của đối phương, thành công thâm nhập vào sâu hơn ban nãy rất nhiều.
Đáy mắt hắn rực lửa, bây giờ đã hoàn toàn bị dục vọng đen tối chiếm đóng. Tiếng “ức” yêu kiều của cô gái nhỏ quái đản đến lạ thường, khiến hắn càng thêm điên cuồng đẩy mạnh mông hơn nữa.
Nhìn thấy cánh môi mềm mại liên tục bị cô gái nhỏ gặm nhấm đến đáng thương, hắn híp mắt lại, tỏ rõ ý không hài lòng. Đúng là không biết giữ gìn bản thân gì cả.
Tống Ngụy thả chân Lục Hiểu Dư xuống, cúi người xuống dán chặt lấy đôi môi cô. Hương vị ngọt ngào quyến rũ khiến hắn thêm phần say đắm mê muội, từng tế bào trong cơ thể không ngừng gào thét ham muốn chiếm hữu cô gái nhỏ này.

Bình luận (0)

Để lại bình luận