Chương 36

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 36

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Điểm Mẫn Cảm (H)
Tô Luyến gần như ngất đi vì đau đớn. Nước mắt nàng trào ra không ngừng, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, không còn chút huyết sắc. Nàng cảm thấy hạ thân mình bị xé toạc ra làm đôi.
Mạc Dịch nhìn bộ dạng thê thảm của nàng, nhìn dòng nước mắt trong suốt lăn dài trên má.
Một cảm giác kỳ lạ, xa lạ… như một bàn tay vô hình bóp nghẹt lấy tim hắn.
Hắn thấy… khó chịu.
Tại sao hắn lại thấy khó chịu? Hắn đã từng làm vô số phụ nữ khóc lóc cầu xin dưới thân, hắn chỉ thấy hưng phấn. Nhưng giọt nước mắt này…
Cảm giác này thật phiền phức. Hắn ghét nó.
“Đồ… khốn nạn…” Tô Luyến nức nở, giọng nói đầy căm hận. “Cút… cút ra khỏi người tôi…”
Lời chửi rủa đó kéo Mạc Dịch về thực tại. Sự khó chịu biến mất, thay vào đó là cơn thịnh nộ quen thuộc.
Một con mồi mà dám chửi rủa kẻ đi săn?
“Mày nói cái gì?” Mắt hắn lóe lên tia sát khí. Bàn tay to lớn của hắn di chuyển lên, bóp lấy chiếc cổ thon thả của nàng.
Tô Luyến nín thở. Nàng nghĩ hắn sẽ bóp chết mình.
Nhưng hắn không siết lại. Ngón tay cái của hắn chỉ lướt nhẹ, ma sát qua vùng da mềm mại dưới cằm, ngay trên cổ nàng.
Đó là một trong những điểm mẫn cảm nhất của nàng.
“Ưm…”
Một tiếng rên rỉ vô thức, không thể kiểm soát, bật ra khỏi môi nàng.
Mạc Dịch cứng người. Rồi hắn cười. Một nụ cười tà ác, đắc thắng.
“A… Ra là ở đây.”
Hắn tìm thấy rồi. Điểm yếu của nàng.
Hắn cúi xuống, miệng hắn không tấn công môi nàng nữa, mà bắt đầu gặm cắn, liếm mút vùng cổ mẫn cảm đó. Đồng thời, ba ngón tay đang tra tấn nàng bên dưới… rút ra hai ngón. Ngón tay trỏ còn lại không đâm sâu nữa, mà chuyển hướng, tìm đến hạt đậu nhỏ đang sưng lên vì kích thích ban nãy, bắt đầu ấn và day.
“Không… Đừng… A… Ngứa…”
Cơ thể nàng phản bội nàng một cách trắng trợn. Cơn đau bị cơn khoái cảm kỳ lạ lấn át. Tiểu huyệt non nớt đang bị giày vò, thay vì đẩy ra, lại bắt đầu co bóp, tiết ra dâm thủy, như thể… mời gọi.
Mạc Dịch cảm nhận được sự thay đổi đó. Hắn cười gằn.
Hắn rút nốt ngón tay cuối cùng ra, nhưng không cho nàng nghỉ ngơi. Hắn lại đưa hai ngón tay vào, lần này, chúng đã trơn trượt hơn rất nhiều. Hắn bắt đầu thúc đẩy, chậm rãi, nhưng đầy kỹ thuật.
“Ấm… nóng… ướt át…” Hắn thì thầm, như đang bình phẩm một món ăn. “Và… thật khít…”
Hắn di chuyển ngón tay, và đột nhiên, ngón tay giữa của hắn uốn cong lại, ấn vào một điểm sần sùi, hơi cứng bên trong vách thịt mềm mại.
“AAAAA!”
Tô Luyến cong vút người lên, một luồng điện khoái cảm chưa từng biết đến đánh thẳng vào não nàng.
“Chỗ đó… không… đừng ấn… A!”
Mạc Dịch nhếch mép. Hắn tìm thấy rồi. Điểm G của nàng.
“Tìm thấy rồi, điểm mẫn cảm của mày. Giờ thì… chơi đùa thôi nào.”

Bình luận

Để lại bình luận